KẺ BÁO THÙ - Trang 332

cửa. Cửa đã bị khóa. Anh có nghe thấy giọng nói nào trong nhà không? Một
bóng đèn trong phòng khách vẫn sáng.

“Arne Albu!”
Không có tiếng trả lời. Harry đợi và thử gọi lại.
Không thấy chiếc chìa khóa trên chỗ cái đèn chụp. Vì vậy, anh tìm một

tảng đá đủ lớn, trèo qua thanh chắn trên hiên, đập vỡ một ô kính nhỏ trên
cánh cửa thông ra hiên, rồi thò tay qua đó mở cửa.

Không có dấu hiệu vật lộn nào trong căn phòng. Giống một chuyến ra đi

vội vã hơn. Có một cuốn sách còn để mở trên bàn. Harry cầm lên. Macbeth
của Shakespeare. Có một dòng chữ được khoanh lại bằng bút bi xanh. Ta
không nói bằng lời; tiếng nói của ta nằm ở thanh kiếm.
Anh nhìn khắp phòng
nhưng không thấy cái bút nào cả.

Chỉ có cái giường trong phòng ngủ nhỏ nhất là được dùng đến. Một cuốn

tạp chí dành cho đàn ông để trên kệ đầu giường.

Một cái đài nhỏ, được vặn gần đến kênh thời sự P4, cứ xì xà xì xào ở trong

bếp. Harry bèn tắt nó đi. Trên mặt bàn bếp là một miếng sườn bò đã tan đá và
bông cải xanh vẫn còn nguyên trong túi bóng. Harry cầm miếng thịt đi ra
hiên.

Con chó đang cào cửa và anh mở ra. Cặp mắt chó con màu nâu giương lên

nhìn anh. Hay nói đúng hơn là nhìn miếng sườn, vừa ném xuống bậc thềm là
bị xé vụn thành nhiều mảnh.

Harry nhìn con chó đói khát trong lúc ngẫm xem phải làm gì. Nếu anh còn

làm được gì. Arne Albu không đọc Shakespeare, cái đó thì chắc chắn.

Khi vụn thịt cuối cùng bị xực nốt, Gregor bắt đầu hướng ra ngoài đường

mà sủa với sinh lực vừa hồi phục. Harry đi tới chỗ là hàng rào chắn, tháo xích
ra và suýt nữa thì không đứng vững là trên mặt hiên ướt nhẹp khi Gregor
chạy vùng đi. Con chó kéo anh xuống lối đi nhỏ trước nhà, băng qua con
đường và xuôi xuống con dốc dựng đứng nơi Harry có thể nhìn thấy những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.