KẺ BÁO THÙ - Trang 35

tường sơn vàng ở khu Disengrenda. Anh nhấn chuông và nhìn bao quát cả
khu. Disengrenda gồm có bốn dãy nhà liền kề dài ở giữa một cánh đồng rộng
và bằng phẳng, vây quanh nó là những tòa chung cư, khiến Harry nhớ tới
cảnh những người đi tiên phong trên thảo nguyên Bắc Mỹ chiếm cứ lấy vị trí
phòng thủ trước những cuộc tấn công của người Anh Điêng. Có lẽ chuyện là
như vậy. Những ngôi nhà liền kề được xây dựng vào thập niên sáu mươi cho
những người thuộc tầng lớp trung lưu mới nhất, và có lẽ đám dân lao động
địa phương đang thu hẹp vào những tòa chung cư ở Disenveien và
Traverveien đã biết rằng đó là những kẻ xâm lược mới; rằng họ sẽ kiểm soát
đất nước mới ra đời này.

“Có vẻ như không có nhà,” Harry nói, nhấn chuông thêm lần nữa. “Cô có

chắc là anh ta biết chúng ta sẽ tới nhà chiều nay không?”

“Không.”
“Không ư?” Harry quay lại và nhìn xuống Beate Lønn đang rét run bên

dưới chiếc ô. Cô mặc váy ngắn, đi giày cao gót, và khi cô tới đón anh ở ngoài
quán Schrøder, anh chợt nghĩ cô ăn mặc cứ như để đi uống cà phê buổi sáng
vậy.

“Lúc tôi gọi đến thì Grette đã xác nhận về cuộc gặp này tới hai lần,” cô

nói. “Nhưng anh ta có vẻ hoàn toàn… quẫn trí.”

Harry ngả người qua bậc cầu thang và gí sát mặt vào cửa sổ bếp. Bên

trong tối om và anh chỉ nhìn thấy cuốn lịch Ngân hàng Nordea màu trắng
treo trên tường.

“Quay về thôi,” anh nói.
Đúng lúc đó, cửa sổ bếp của nhà hàng xóm bật mở đánh rầm. “Anh chị

đang tìm Trond phải không?”

Bà ta nói tiếng bokmal tiếng Na Uy chuẩn, nhưng lại bằng giọng vùng

Bergen, với âm ‘r’ rung đến mức nghe như thể một đoàn tàu cỡ trung bị trật
đường ray. Harry quay sang và nhìn chằm chằm khuôn mặt da nâu nhăn nheo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.