KẺ BÁO THÙ - Trang 392

“Anh chỉ nói được có thế thôi à?”
“Và lúc này thì đúng là vậy.”
Beate đứng dậy. “Tôi không nên tới đây, Harry. Lẽ ra anh không nên gọi

cho tôi.”

“Nhưng cô đã tới đấy thôi.” Harry thôi không cố châm lửa giữa gió nữa.

“Điều đó có nghĩa là cô tin tôi, phải không?”

Đáp lại, Beate vung hai tay ra với vẻ bực bội.
“Tôi cũng chẳng biết gì nhiều hơn cô,” Harry nói. “Thậm chí còn không

chắc chắn được là mình đã không bắn Anna.”

Hai con mòng biển tách nhau ra và trình diễn một màn nhào lộn đẹp mắt

trong giờ.

“Hãy cho tôi những gì anh biết một lần nữa,” Beate nói.
“Tôi biết gã này đã lấy được chìa khóa căn hộ của Anna bằng cách nào đó

nên hắn đã có thể lẻn vào rồi thoát ra vào cái đêm xảy ra án mạng. Khi rời
khỏi đó, hắn mang máy tính xách tay của Anna và điện thoại di động của tôi
đi theo.”

“Điện thoại di động của anh sao lại ở trong căn hộ của Anna?”
“Có lẽ nó đã bị rơi ra khỏi túi áo khoác của tôi trong buổi tối hôm đó. Tôi

kể với cô là tôi đã hơi hưng phấn.”

“Rồi sao?”
“Kế hoạch ban đầu của hắn đơn giản thôi. Lái xe tới Larkollen sau khi ra

tay rồi nhét cái chìa hắn đã dùng vào căn nhà gỗ của Arne Albu. Móc vào cái
móc chìa khóa có những chữ cái A.A. để không ai nghi ngờ gì. Nhưng khi
thấy điện thoại của tôi ở đó thì đột nhiên hắn nhận ra rằng hắn có thể thay đổi
kế hoạch một chút. Khiến cho sự việc trông như thể tôi mới chính là kẻ giết
Anna rồi sắp đặt chứng cứ để đổ tội cho Arne Albu. Sau đó, hắn dùng điện
thoại của tôi để kết nối với một máy chủ ở Ai Cập và bắt đầu gửi email cho
tôi theo một cách mà không bao giờ có thể lần ra người gửi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.