KẺ BÁO THÙ - Trang 393

“Và nếu như hắn bị lần ra thì nó sẽ dẫn tới…”
“Tôi. Tuy nhiên, tôi không phát hiện ra có chuyện gì bất ổn cho tới khi

nhận được hóa đơn kế tiếp từ hãng Telenor. Có lẽ thậm chí ngay cả lúc đó
cũng không, vì tôi không đọc kỹ lắm.”

“Hoặc là cắt thuê bao khi bị mất điện thoại.”
“Ừm.” Harry đứng phắt dậy và bắt đầu đi đi lại lại. “Điều khó hiểu hơn là

làm thế nào hắn lọt được vào kho của tôi trong tầng hầm. Cô không tìm thấy
bất cứ dấu hiệu nào cho thấy có kẻ đột nhập và không ai trong tòa nhà tôi ở
lại tiếp tay cho kẻ đột nhập. Nói cách khác, ắt là hắn phải có chìa khóa. Thật
ra, hắn chỉ cần một cái chìa khóa vì chúng tôi sử dụng một chiếc chìa khóa hệ
thống để mở cả cửa tòa nhà, cửa gác mái, cửa tầng hầm và cửa căn hộ, nhưng
không dễ gì mà có được một cái như thế. Mà chìa khóa của căn hộ nhà Anna
cũng là một chiếc chìa khóa hệ thống…”

Harry dừng lại và nhìn về hướng Nam. Một con tàu vận tải màu xanh lục,

có hai cái cần trục to tướng đang đi ngược trên vịnh.

“Anh đang nghĩ gì thế?” Beate hỏi.
“Tôi đang nghĩ là liệu có nên nhờ cô kiểm tra một số cái tên giúp tôi

không.”

“Tốt hơn là tôi không nên làm, Harry. Như tôi đã nói, lẽ ra tôi còn không

nên tới đây.”

“Và tôi đang thắc mắc là sao cô lại bị mấy vết bầm kia.”
Cô đưa phắt tay lên cổ. “Tại tập Judo thôi. Anh còn thắc mắc gì nữa

không?”

“Có, tôi muốn nhờ cô đưa cái này cho Weber.” Harry lôi một cái ly thủy

tinh bọc vải từ trong túi áo khoác ra. “Nhờ ông ta kiểm tra dấu vân tay trên đó
và so sánh với dấu vân tay của tôi.”

“Ông ấy có dấu vân tay của anh không?”
“Phòng Giám định Pháp y có dấu vân tay của mọi cảnh sát hình sự. Và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.