KẺ BÁO THÙ - Trang 395

ngủ cả tối mai nữa,” anh ta vừa nói vừa bước vào trong nhà. Harry đã kể cho
con bé nghe chuyện con chuột túi đã học cách nhảy như thế nào và được
thưởng một cái ôm chúc ngủ ngon của tất cả bọn trẻ.

Hai người đàn ông lặng lẽ hút thuốc. Harry chỉ vào tấm ảnh trên tường.

“Đó là Raskol và anh trai phải không? Stefan, cha của Anna ấy?”

Simon gật đầu.
“Bây giờ Stefan đang ở đâu?”
Simon nhún vai, tỏ vẻ không mấy quan tâm, và Harry biết chủ đề đó là

cấm kỵ.

“Nhìn trong tấm ảnh trông họ có vẻ là một đôi bạn thân,” Harry nói.
“Anh biết không, họ cứ như cặp song sinh dính liền vậy. Đôi bạn chí thân.

Raskol từng ngồi tù hai lần thay cho Stefan.” Simon bật cười. “Tôi có thể
thấy là anh sửng sốt, anh bạn ạ. Đó là truyền thống của họ. Anh có hiểu
không? Nhận sự trừng phạt thay cha hoặc anh là một vinh dự.”

“Cảnh sát hoàn toàn không thấy như vậy đâu.”
“Họ không phân biệt được Raskol với Stefan. Anh em Di gan mà. Không

dễ dàng đối với cảnh sát Na Uy.” Anh ta toét miệng cười và mời Harry một
điếu thuốc. “Nhất là khi họ đeo mặt nạ.”

Harry rít một hơi thuốc và hỏi bừa một câu. “Chuyện gì đã chen vào giữa

họ?”

“Anh nghĩ sao?” Simon mở to mắt với điệu bộ rất kịch. “Đương nhiên là

một người đàn bà.”

“Anna ư?”
Simon không trả lời, nhưng Harry biết anh đang tới gần cái anh đang

muốn biết. “Có phải việc Stefan không muốn dính dáng gì đến Anna nữa liên
quan tới chuyện cô ấy đã cặp với một gã gadjo không?”

Simon dụi tắt điếu thuốc rồi đứng lên. “Không phải là Anna, mà là mẹ cô

ta. Chúc ngủ ngon, Spiuni.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.