KẺ BÁO THÙ - Trang 403

đầu lái về tới nhà, và cô vợ trẻ mới cưới ra đón anh ta tức giận vì anh ta đã về
ăn tối muộn. Anh ta đứng đực ra nghe trách móc, như một cậu học sinh, và
hứa sẽ không bao giờ tái phạm rồi vào ăn tối. Sau khi ăn tối xong, họ xem ti
vi. Một phóng viên nói rằng có một cảnh sát đã bị bắn trong một vụ cướp
ngân hàng. Cha em đã chết.”

Beate giấu mặt trong lòng bàn tay. Mọi chuyện cũ chợt ùa về. Toàn bộ

ngày hôm đó. Cái nhìn thích thú đầy tò mò lên vầng mặt trời tròn xoe trên
nền trời xanh trống rỗng. Cô cũng đã nghĩ đó chỉ là một giấc mơ.

“Những tên cướp ngân hàng đó có thể là ai? Ai lại biết tên cha em, ai biết

toàn bộ cách bố trí trong ngân hàng, ai biết trong số hai cảnh sát đang đứng
ngoài, chỉ có thanh tra Lønn là người có thể đe dọa chúng? Ai có thể lạnh
lùng tính toán được rằng hắn có thể đặt cha em vào một tình thế tiến thoái
lưỡng nan và biết trước lựa chọn của ông ấy? Để hắn có thể bắn chết ông ấy
và muốn làm gì với tay cảnh sát trẻ cũng được? Ai? Beate?”

Nước mắt chảy xuống kẽ ngón tay cô. “Ra…” cô sụt sịt.
“Anh chưa nghe thấy, Beate.”
“Raskol.”
“Đúng, là Raskol. Chỉ có hắn thôi. Tên phụ tá của hắn nổi đóa. Chúng là

cướp chứ không phải là bọn giết người, hắn bảo vậy. Hắn ngu đến mức dọa
sẽ ra đầu thú và khai ra Raskol. May mà hắn đã trốn được khỏi Na Uy trước
khi Raskol tóm được.”

Beate nức nở. Waaler đợi.
“Em có biết cái phần nực cười nhất trong chuyện này là gì không? Đó là

em để cho mình bị kẻ giết cha lừa gạt. Giống như cha em vậy.”

Beate ngẩng đầu lên. “Ý… ý anh là sao?”
Waaler nhún vai. “Em nhờ Raskol chỉ ra kẻ giết người. Hắn đang săn lùng

kẻ đã dọa sẽ khai ra hắn trong một phiên tòa xử tội sát nhân. Vậy thì hắn làm
gì? Đương nhiên, hắn sẽ đổ cho kẻ đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.