“Giữa cuộc gặp của chúng tôi và bữa tối, cô ấy đã sắp đặt toàn bộ chuyện
này. Đăng ký một tài khoản email thông qua một máy chủ Ai Cập rồi viết
mấy cái email trên máy tính xách tay, cài đặt trước ngày giờ gửi thư. Trong
ngày hôm đó, cô ấy đã mở cửa tầng hầm của tòa nhà và tìm ra kho chứa đồ
của tôi. Cô ấy cũng dùng chính chiếc chìa khóa đó để mở cửa căn hộ của tôi
và tìm ra một món đồ cá nhân dễ dàng nhận biết mà cô ấy có thể đặt vào
trong căn hộ của Alf Gunnerud. Cô ấy chọn tấm ảnh chụp hai anh em tôi.
Mục tiếp theo trong kế hoạch là viếng thăm người tình cũ đồng thời cũng là
gã bán lẻ ma túy cho cô ấy Alf Gunnerud hẳn sẽ hơi ngạc nhiên khi gặp lại cô
ấy. Cô ấy muốn gì? Mua hay mượn một khẩu súng, có lẽ vậy chăng? Vì cô ấy
biết hắn có một khẩu súng mà Oslo hiện nay đang tràn ngập, với số xê ri của
nhà sản suất đã bị giũa. Hắn tìm cho cô ấy một khẩu súng, một khẩu Beretta
M92F, trong lúc cô ấy đi vào nhà vệ sinh. Hắn thấy cô ấy trong đó khá lâu.
Và cuối cùng, khi cô ấy đi ra thì đột nhiên cô ấy lại vội vã về luôn. Ít ra thì
chúng ta cũng có thể tưởng tượng chuyện đã diễn ra như vậy.”
Quai hàm Raskol siết chặt đến nỗi Harry có thể thấy môi hắn thu hẹp lại.
Harry ngả ra sau.
“Việc tiếp theo là đột nhập vào căn nhà gỗ của Albu và đặt chiếc chìa khóa
của căn hộ cô ấy vào đó. Trò trẻ con; cô ấy biết rõ chìa khóa của ngôi nhà đó
để trong cái đèn ngoài hiên. Trong lúc ở đó cô ấy lấy tấm ảnh chụp Vigdis và
lũ trẻ ra khỏi album ảnh đem theo. Và mọi thứ thế là sẵn sàng. Cô ấy chỉ còn
phải đợi. Đợi Harry tới ăn tối. Thực đơn là món xúp tôm yam với ớt Nhật,
Coca và morphine hydroclorid. Cái thành phần sau cùng này đặc biệt hay gặp
trong các vụ đánh thuốc để cưỡng hiếp khi hẹn hò, vì nó dạng lỏng và hầu
như không có vị gì, việc định lượng thuốc thì khá đơn giản nhưng hậu quả thì
không dự đoán được. Nạn nhân sẽ tỉnh dậy với một cái lỗ hổng to đùng trong
trí nhớ mà họ nghĩ là do rượu gây ra vì có tất cả những triệu chứng của say
rượu. Và từ nhiều góc độ, có thể nói là tôi đã bị hiếp. Tôi mụ mẫm đến mức