KẺ BÁO THÙ - Trang 509

“Xin lỗi,” một giọng trầm trầm cất lên. Hàm răng trắng khỏe khoắn trên

khuôn mặt của David Hasselhoff lóe lên trong bóng tối.

Khi buổi tối kết thúc thì chẳng còn gọi nổi taxi và Halvorsen đề nghị đưa

Beate về nhà. Họ cuốc bộ trên tuyết về hướng Đông và phải mất một tiếng
mới về đến trước cửa nhà cô ở Oppsal.

Beate mỉm cười và quay lại đối diện với Halvorsen. “Nếu anh thích vậy

thì chúng tôi rất vui mời anh tới chơi,” cô nói.

“Tôi rất thích,” anh ta đáp. “Cảm ơn cô.”
“Thỏa thuận vậy nhé,” cô nói. “Mai tôi sẽ báo với mẹ.”
Anh chúc cô ngủ ngon, hôn lên má cô và lại bắt đầu chuyến thám hiểm

vùng cực về phía Tây.

Viện Khí tượng Na Uy thông báo rằng trận tuyết rơi kỷ lục được ghi lại cách
đây hai mươi năm sắp bị phá vỡ.

Cùng ngày hôm đó, Đội Điều tra Đặc biệt kết thúc vụ Tom Waaler.
Nhóm điều tra kết luận rằng không phát hiện thấy điều gì mâu thuẫn với

các quy tắc. Trái lại, Waaler còn được ca ngợi vì đã hành động chính xác và
giữ được bình tĩnh trong một tình huống cực kỳ căng thẳng. Giám đốc Sở gọi
cho Cảnh sát Trưởng để thăm dò xem liệu ông ta có nghĩ nên đề cử Waaler
cho một giải thưởng nào không. Tuy nhiên, vì gia đình Alf Gunnerud là một
trong những gia đình có máu mặt ở thành phố này - chú hắn nằm trong Hội
đồng Thành phố - nên họ cảm thấy việc đó có lẽ là không phù hợp.

Đang là đêm Giáng sinh nên sự yên bình và thiện chí bao trùm lên, ừm, ít

nhất là đất nước Na Uy bé nhỏ.

Rakel đã đuổi Harry và Oleg ra khỏi nhà để làm bữa trưa Giáng sinh. Khi

hai chú cháu quay về thì khắp nhà đã sực nức mùi sườn. Ông Olav Hole, cha
của Harry, cùng với Sis đi taxi tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.