KẺ BÁO THÙ - Trang 8

tự động. Y như bọn cướp ngân hàng tự động bắn bất cứ ai định ngăn cản
chúng, Aune nói. Bọn cướp ngân hàng càng sợ hãi bao nhiêu thì càng ít có
khả năng thay đổi được ý định của hắn bấy nhiêu. Harry sững người khi nhìn
vào đôi mắt của tên cướp. Màu xanh lơ.

Tên cướp tháo móc cái túi xách màu đen ra và vứt lên quầy. Gã đàn ông

mặc đồ đen đó bước sáu bước tới cửa quầy, ngồi ghé lên mép quầy và vắt cả
hai chân sang rồi đứng ngay phía sau Stine lúc này đang ngồi im, vẻ đờ đẫn.
Tốt, Harry nghĩ. Cô ta thuộc lòng chỉ dẫn là không được nhìn thẳng vào tên
cướp nếu không muốn khiêu khích hắn.

Tên cướp gí nòng súng vào cổ Stine, cúi xuống thì thầm gì đó vào tai cô.
Cô vẫn chưa hoảng hốt, nhưng Harry nhận thấy ngực Stine nhô lên; thân

hình mảnh dẻ dưới chiếc áo sơ mi trắng đang căng ra của cô dường như đang
cố gắng hít lấy không khí. Mười lăm giây.

Cô hắng giọng. Một lần. Hai lần. Cuối cùng các dây thanh quản của cô

cũng hoạt động được.

“Helge. Chìa khóa cây ATM.” Giọng nhỏ, khàn khàn, hoàn toàn không thể

nhận ra là từ chính người đã nói trôi chảy đúng câu đó mới chỉ ba phút trước.

Harry không thấy mặt Helge, nhưng anh biết ông ta đã nghe thấy những gì

tên cướp nói và đã ra đứng ở ngưỡng cửa văn phòng.

“Mau lên, không thì…” Giọng cô gái hầu như không thể nghe ra và trong

khoảng lặng kế tiếp, trong ngân hàng còn nghe thấy tiếng đế giày của August
Schulz trên sàn lát gỗ, như tiếng cọ rê cực chậm trên mặt trống bằng da.

“… hắn sẽ bắn tôi.”
Harry nhìn ra ngoài cửa sổ. Thông thường phải có một chiếc xe bên ngoài,

máy nổ sẵn, nhưng anh lại chẳng hề thấy. Chỉ thấy dòng người và xe cộ mờ
mờ lướt qua.

“Helge…” Giọng Stine trở nên van vỉ.
Nhanh lên nào, Helge, Harry thúc giục. Anh cũng đã biết kha khá về vị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.