KẺ DỌN RÁC - Trang 10

"Đây là Lý Đại Bảo, thuộc khoa Pháp y." Thầy lần lượt giới thiệu từng

người chúng tôi cho cô gái, rồi quay sang giới thiệu cô gái cho chúng tôi,
"Còn đây là Trần Thi Vũ, đồng nghiệp mới của các cậu đấy!"

"Hả?!"

Tôi và Đại Bảo đồng thanh kêu lên.

"Đồng nghiệp mới? Khoa Pháp y sao?" Tôi là người đầu tiên sực tỉnh,

"Thầy, chúng con cần đến hiện trường, nên tốt nhất là đồng nghiệp nam thì
hơn!" Nói thật, trong lĩnh vực công tác mà mình đang đảm nhiệm, tôi quả
thực hơi có xu hướng kỳ thị giới tính. Tôi biết rất nhiều cô gái thích ngành
pháp y, tỉnh chúng tôi cũng tuyển dụng khá nhiều nữ pháp y, nhưng trên
thực tế số người có thể kiên trì đến cuối cùng quả không nhiều. Đương
nhiên có rất nhiều nguyên nhân, có thể vì hiện trường quá thảm khốc, máu
me; cũng có thể vì tử thi rữa nát bốc mùi hôi thối; hoặc có thể vì áp lực tâm
lý quá lớn;... Nói tóm lại, các nữ pháp y có thể kiên trì với công việc này tại
hiện trường khám nghiệm tử thi quả thực vô cùng ít ỏi. Dẫu bị mê hoặc bởi
vẻ đẹp của phụ nữ đến đâu chăng nữa cũng không thể khiến tôi thay đổi
cách nhìn nhận này.

Tôi vừa dứt lời chứa đầy vẻ nghi ngờ thì thấy cô gái quay ngoắt về

phía mình, đầu mày hơi dựng lên, không nói gì, chỉ nhìn tôi chằm chằm.

"Anh nói gì... gì... thế?" Lâm Đào lập tức dàn hòa, nhưng rõ ràng cậu

ta cũng suy nghĩ giống tôi nên lắp bắp, "Anh nhìn máy ảnh đeo trên cổ cô
ấy mà xem, Nikon D3X tử tế đấy, đây không phải loại máy ảnh mà người
mới học có thể sử dụng được đâu, hình như cô ấy tốt nghiệp chuyên ngành
Giám định dấu vết thì phải nhỉ? Thầy ơi, thầy định tìm trợ lý cho con ạ?"

Ba chúng tôi thì thầm bàn bạc với nhau, ngành nghề của chúng tôi đã

đương nhiên được thừa nhận là ngành nghề dành cho phái mạnh, thường
xuyên phải đi công tác. Nếu cấp trên đồng ý với yêu cầu tuyển dụng thêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.