KẺ DỌN RÁC - Trang 128

"Hả?" Tôi lập tức lên tinh thần, "Liên quan thế nào?"

"Vì trong vụ án ở Vân Thái, hung thủ cũng viết ba chữ 'Kẻ dọn rác'

bằng máu nạn nhân lên tường." Lâm Đào chỉ nói vắn tắt nhưng cũng đủ
khiến tôi nhảy dựng lên.

Một vụ án vừa xảy ra cách đây nửa tháng còn chưa phá được, ngay

một chút manh mối cũng không có khiến cảnh sát mất ăn mất ngủ. Thế mà
bây giờ hung thủ lại cả gan gây thêm một vụ án nữa. Tuy nhiên, song song
với việc tạo thêm áp lực cho chúng tôi, vụ án ở Vân Thái cũng mang đến
tia sáng cho việc phá án 'Kẻ dọn rác'. Bởi chắc chắn hung thủ phải để lại
những dấu vết mới, đồng nghĩa với việc cung cấp thêm manh mối cho phía
cảnh sát.

"Thu dọn đồ đạc, chúng ta lập tức khởi hành đến Vân Thái!" Tôi giục.

Thành phố Vân Thái cách thành phố Phong Lĩnh không xa lắm, chỉ

chừng hơn sáu mươi kilomet.

"Chẳng phải khi nãy anh vừa nói chúng ta không thể phân thân, cũng

không thể bỏ mặc vụ án ở Phong Lĩnh sao?" Lâm Đào trêu chọc.

Tôi tháo găng tay phẫu thuật, quay sang nhìn trưởng phòng Chu, ngại

ngùng nói: "Vụ án này cần thời gian để tìm ra lai lịch của nạn nhân. Trong
lúc chờ đợi, chúng tôi muốn đến Vân Thái một chuyến, phải quán triệt tinh
thần toàn tâm toàn ý vì nhân dân phục vụ, phải không anh?"

Trưởng phòng Chu nghe tôi đùa liền bật cười: "Vậy các cậu mau đi đi!

Công việc hậu kỳ cứ để anh em chúng tôi lo."

Mùi xác thối ám vào người rất dai dẳng, nhất là mùa hè khi nó bốc hơi

theo mồ hôi, tuy chúng tôi không ngửi thấy mùi trên cơ thể chính mình,
nhưng người ngoài lại ngửi thấy rất rõ mùi hôi thối bốc ra từ người chúng
tôi. Hàn Lượng không vào phòng giải phẫu, chúng tôi không muốn làm cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.