KẺ DỌN RÁC - Trang 129

ta ngất vì mùi tử thi nên cả bốn người trong tổ giải phẫu đều vội vàng về
khách sạn tắm rửa thay quần áo, đựng quần áo bẩn vào trong túi nilon, buộc
kín lại, rồi mới lên xe xuất phát.

Trong suốt quá trình giải phẫu, Trần Thi Vũ chỉ nôn khan hai lần. Biểu

hiện của cô ấy khiến tôi thay đổi hẳn quan điểm kỳ thị giới tính trước đây,
tôi cảm thấy hơi áy náy và tự trách.

Xe cảnh sát kéo còi inh ỏi, chẳng mấy chốc đã đến thành phố Vân

Thái.

Tôi khá thông thạo nơi này, sau khi hỏi địa chỉ cụ thể của hiện trường

vụ án, tôi chỉ đường cho Hàn Lượng lái xe thẳng đến góc của khu chợ khá
hoang vắng ở thành phố Vân Thái.

Tôi biết khu chợ bán buôn này, ban ngày người qua kẻ lại đông đúc,

tấp nập là thế, nhưng màn đêm vừa buông xuống lại vắng như chùa Bà
Đanh. Ngoại trừ công nhân vệ sinh đến đây thu gom và quét dọn rác lúc
bảy, tám giờ tối, thì hầu như chỉ từ năm giờ chiều là không thấy bóng người
nữa rồi. Đương nhiên tôi không tính đến những người lang thang không
nhà không cửa.

Tôi men theo những gian hàng, tưởng tượng khi trời sâm sẩm tối, các

cửa hàng cửa hiệu đều đóng cửa, thì phía dưới các lán đúng là nơi trú mưa
tránh gió rất an toàn.

Trưởng Công an thành phố Vân Thái họ Hoàng, vừa thấy chúng tôi,

anh liền vội vàng bước đến, kéo tay tôi hỏi: "Này cậu Minh, nghe nói đây
là chuỗi án mạng xuyên thành phố à?"

Tôi bất lực gật đầu, tôi biết trong một năm trở lại đây thì già nửa năm

trưởng phòng Hoàng khổ sở bởi vụ án Vân Thái, vụ án khiến anh ăn không
ngon, ngủ không yên, ngay sau đó anh lại phải thụ lý "chuyên án 63" và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.