KẺ DỰ PHẦN - Trang 107

Con bé gật gật cái đầu ra vẻ hiểu biết.

Trời tối rất nhanh. Khi Phong quay trở lại đã thấy trong nhà xuất hiện

thêm một người đàn ông.

- Bố đấy. - Seo giới thiệu - Chị Phong vào đi.

Người phụ nữ đã ngồi xuống sàn nhà, cạnh một mâm cơm và bắt đầu

dỡ đứa con nhỏ ra khỏi lưng. Thằng bé vừa được “tháo cũi sổ lồng”, mặt
tươi tỉnh, đắn đo chạy tới chỗ Phong. Những đứa trẻ khác cũng rời khỏi cột
nhà mon men đi tới.

- Ăn cơm thôi!

Người đàn bà lôi vò rượu ra khỏi đống sọt bùng nhùng. Ba bát rượu

đầy tràn xếp ngay ngắn bên nhau. Người đàn ông vẫn ngồi im lìm, nghiêng
người, với lấy một bát ngoài cùng. Từ lúc Phong xuất hiện, ông ta chưa nói
một câu nào.

Những đứa trẻ bắt đầu ngồi ngay ngắn xung quanh mâm cơm, thi

thoảng vẫn nhìn Phong với vẻ quan tâm đặc biệt. Họ mải mốt ăn, không ai
nói với ai. Bát đũa lách cách. Nồi cơm đảo liên tục.

- Ăn lâu thế? - Người phụ nữ sốt ruột nhìn bát cơm vẫn còn lưng lưng

của Phong.

- Không muốn ăn à?

Phong hối hả gắp thức ăn lùa cố phần cơm còn lại.

- Cô cứ kệ cháu.

Người đàn ông đứng dậy sau khi uống thêm một bát rượu nữa. Đoạn

ra góc nhà hạ chiếc đệm cỏ cuốn cạnh đống quần áo và duỗi chân nằm
xuống. Lũ trẻ cũng bắt đầu buông bát đũa. Chỉ còn lại mình Phong và thằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.