KẺ DỰ PHẦN - Trang 134

1.000.000 đồng gã phân chia thế này: 250.000 đồng trả cho cái chỗ

chui ra chui vào 6m2, trên tầng hai làng trọ Trung Hòa, mái phi - bro xi
măng. Mỗi ngày, tiêu chuẩn ăn của gã là 20.000 đồng, vị chi một tháng là
600.000 đồng. Các chi tiêu lặt vặt như xà phòng, áo quần, thăm hỏi đám
ma, đám cưới... quy tất về 150.000 đồng, đôi khi cũng được thêm vài chục
hoặc vài trăm nghìn tiền họp hành, lễ lạt. Gã căn cơ trong khoản ấy, thừa
thì bỏ hòm, thiếu thì không tiêu nữa. Nghĩa là gã không hề xâm phạm vào
năm triệu đồng của cha mẹ, điều này khiến gã tự hào. Gã không định gửi
tiết kiệm vì sợ người ta cười vào mũi rằng: “Gớm, tí tởn được vài cái triệu
bọ mà cũng bày đặt gửi tiết kiệm. Chẳng bõ ngồi đếm tiền lẻ.”

Không có chum cất tiền như ở quê, gã lấy giấy báo gói chặt rồi kê ở

đầu giường. Tối tối, rời cơ quan về phòng trọ như cái tổ chim, nằm ềnh
xuống giường, thấy đầu hơi cồm cộm là gã yên tâm.

Cuộc sống của gã khá suôn sẻ.

Một hôm, gã dẫn một thằng bạn cùng cơ quan về nhà trọ. Thằng bạn

vừa bước vào cửa đã la oai oái như phải bỏng:

- Mày ở chỗ như cái lò sấy thịt thế này?

Gã định nện cho thằng bạn một trận nhưng lại nghĩ tủi thân. Nó nói

đúng quá đi chứ. Nhưng mà ác. Nó cũng lương có triệu bạc, chi tiêu còn
phải ngửa tay xin vợ mà cứ lên mặt.

- Mày định ở thế này cả đời đấy à? Phải mua lấy một cái nhà!

“À, nó định dạy khôn mình đây!” Gã nghĩ bụng. “Nó cứ như cướp tiền

của thiên hạ dễ lắm ấy!”

- Tao nói thật đấy! Mày mua nhà đi. Năm mươi tám triệu, nhà mái

bằng, diện tích đất 70 m2! Tiền trao cháo múc!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.