KẺ DỰ PHẦN - Trang 151

- Tôi đã bảo rồi. Liều liệu mà quên cái thằng ấy đi.

- Nhưng em yêu anh ấy. Anh ấy cũng vì bất đắc dĩ mới phải... Thôi thì

cứ coi như em mù quáng. Hơn nữa ân oán anh ấy đã trả, giờ lại nuôi con
cho em...

- Thôi cô tránh ra. Tôi không muốn nói chuyện với cô nữa.

Yên lặng. Tiếng thở dài. Tiếng khóc ti tỉ như đám dế gáy đêm…

*

- Này em, sao mình không bán quách mảnh đất ấy đi? Anh thấy thằng

cha trả giá vậy là hời lắm rồi đấy. Già néo đứt dây em ơi. - Người đàn ông
có cái mụn ruồi to bằng hạt đỗ đen cạnh mép, giọng the thé như vòi nước bị
kẹt. Gã ngồi bệt xuống tấm thảm trải nền nhà, tay ve vuốt bắp chân trắng
trẻo, mịn màng của Miên. - Em còn nhớ thằng Định trố không. Vụ ấy nó
làm căng, thế là mất toi nửa tỉ. Thật chẳng cái dại nào giống cái dại nào.

- Thôi im cha cái mồm anh đi. - Miên bật cười khanh khách, đoạn

nhổm người lấy ly nước trên bàn. - Dát như anh có mà đi buôn cứt cho chó
cũng lõm. Thôi muộn rồi, liệu mà về với con mẹ già nhà anh đi. Tôi mệt
lắm,

muốn nằm nghỉ. Mà đây không phải là cái nhà trọ của anh đâu đấy.

Miên hất bàn tay đen đúa của người đàn ông vẫn nhằng nhẵng xoắn

lấy vế đùi mình, đoạn nhổ toẹt ngụm nước trong mồm xuống thảm:

- Anh đừng làm cho tôi khó chịu nữa đi.

Người đàn ông vẹo vọ đứng dậy:

- Anh đang làm thủ tục ly dị...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.