KẺ DỰ PHẦN - Trang 169

- Lâu nay tôi vẫn giữ của anh mảnh đất và giấy tờ của khu đất ấy. Tôi

định cứ bỏ mặc tất cả như thế vì anh cũng không xứng đáng được hưởng
nó. Nhưng tôi thương các cháu, tôi thương vợ anh. Cô ấy chết rồi mà cái
tâm vẫn không được yên.

- Tôi có thể làm được điều gì đây?

- Gắng mà sống cho tốt. Đơn giản thế thôi.

- Này chị, chị ơi, đứng lại đã cho tôi hỏi. Chị ơi...

- Kìa bố, bố mơ gì thế?

- À không, bố đã gặp một người quen. Đã lâu lắm rồi. Cô ấy là ân

nhân của bố. Thôi ngủ đi các con.

*

Miên đột nhiên bị đánh thức từ sáng sớm. Cô mệt mỏi ngồi lên sau xe

của gã đàn em, phi thẳng đến khu đất hoang. Miên bàng hoàng nhìn khu đất
đã được dọn sạch cỏ rác, sửa sang lại lối đi vuông vức, ngay ngắn:

- Chuyện gì thế này?

- Chị tận mắt nhìn đi. Thấy chưa? Khu đất đã thuộc về người khác rồi

chị biết không?

- Là ai thế?

- Dạ, chị Hai, nghe đâu là một lính Chiêu hồi cũ, sau cải tạo về làm

bảo vệ ở xí nghiệp may Thành Đạt. Khi xí nghiệp bị giải thể thì ở nhà đóng
gáy sách thuê. Gã chính là chủ của mảnh đất này đấy ạ.

- Bố láo, nếu là chủ thật, tại sao ngần ấy năm...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.