KẺ DỰ PHẦN - Trang 63

lần làm ăn trước cũng dư dả được chút ít. Giả nợ gần xong mới có đứa cười
khẩy, rỉ tai: Chúng mày bị thằng ấy lỡm đấy. Nó ôm tiền sang mở cửa hàng
bên N. ấy. Ra dáng ông chủ lắm. Di động xịn gọi ời ời cả ngày. Nói chuyện
toàn chỉ ngón tay vào mặt người ta. Kết thúc câu chuyện, thằng bạn than:
Chúng mày ngu đ. chịu được.

Thì đã biết là mình ngu quá rồi.

Vào năm học, hai thằng đến gặp K., tính hỏi cho ra ngô ra khoai,

nhưng nó chỉ tỉnh bơ: Tui biết gì làm ăn với hai ông. Tiền nong phải nói có
sách, mách có chứng, ai chơi cái kiểu xưng xưng đến nói “Mày cầm tiền
của tao. Trả tao đây”. Thế thì tao cũng đi đòi thiên hạ cả ngày chơi!

Tức đến ói máu. Điên quá thì lăn vào ẩu đả một trận đã đời. May mà

nhà trường không đuổi học. Thôi thế là quá đủ để biết nhau, mà tránh nhau
ra. Cũng là có thêm bài học: đừng có tin bố con nhà thằng nào. Đấy, càng
học càng đau.

- Thôi ngủ đi mày!

- Ờ…

Lại xây lưng, duỗi chân, co cẳng, úp bụng xuống gối… Cái giường

tiếp tục điệu khúc ọt ẹt ọt ẹt… Bát mì tôm trương từ chập tối đã hết veo từ
lúc nào. Mà nhà cũng chẳng còn gì ăn ngoài mì tôm. Bao tử ọc ạch hết chịu
nổi.

May quá, vớ được hàng bánh mì đi rong. Bà bán mì trông rõ quen.

Thôi chết, chuyên bán bánh mì cho xóm trọ sinh viên ở làng M. đúng
không? Ô, thì ra mấy chú hả. Nhà đẹp quá hả? - Nhà đẹp mua giùm chục
tấm đi mấy chú. - Nhà nó chứ đâu phải nhà tôi. Mua chục tấm để mang lên
bàn thờ, thắp hương ông bà ông vải hả bà? - Bánh mì để vô tư, không sợ
nhiễm chì hay chất gì mờ mờ đê đê gây ung thư như cái vụ nước tương đâu
mấy chú. - Bán bánh mì mà cũng cập nhật tin tức thời sự ghê quá nhỉ. Bánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.