KẺ DỰ PHẦN - Trang 85

món cá tươi (xin được của thằng bé) nướng cồn và mì tôm. Tôi vơ cành cây
khô ở gần đó và đốt lên một đống lửa to ở trước sân. Cả ba thằng tôi tuy
không hề bàn bạc gì, nhưng trong bụng đều hiểu ý nhau.

Đêm đó chúng tôi thống nhất sẽ không ngủ. Tuy nhiên cả ba đều có

phần né tránh, không bàn luận về những chủ nhân bí ẩn từng ở trong khu
nhà hoang này. Vì vậy câu chuyện giữa chúng tôi diễn ra rời rạc xung
quanh chuyện gia đình, công việc, bóng đá.

Đến một lúc, chừng như không chịu được, Phan quyết định lên tiếng.

Nó vốn là thằng nóng tính từ xưa đến nay:

- Tóm lại những chuyện này là thế nào vậy? Tôi thật không hiểu nổi.

Ông thấy thế nào? - Nó sốt ruột quay sang tôi.

Tôi kể lại chuyện lũ mèo hoang mà tôi gặp đêm trước:

- Thực ra tôi cũng không biết đó có phải là thực hay chỉ là bởi một lúc

nào đó tôi tưởng tượng ra? Chẳng lẽ đấy là một ngôi nhà có...

Hoạt sôi nổi ngắt lời tôi. Hóa ra nó cũng đang đợi người khơi mào câu

chuyện về ngôi nhà hoang để lên tiếng:

- Chuyện lũ mèo hoang, tôi cũng đã nghe một vài người kể lại. Thực

ra người ta cứ nghĩ nó hoang đường, có phần ma quái nên thế thôi. Đợt tôi
chạy hàng trên này, biết chuyện một xe chở mèo bị bung khóa, thế là lũ
mèo túa vào rừng, không ai bắt được. Chúng sống hoang nên thành mèo
hoang chứ có gì lạ đâu.

- Thế những người sống ở đây mà chúng ta đã gặp?

- Theo như lời ông già thì họ chết đã lâu rồi kia mà? Vậy tại sao? -

Phan sốt sắng - Mẹ kiếp, mọi chuyện chẳng thể nào mà hiểu nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.