KẺ GÂY HẤN - Trang 125

Tôi tìm một khách sạn có lối kiến trúc khá đặc biệt và được đón tiếp bởi

một cô bồi phòng. Cô ta bỏ đi mấy phút rồi trở ra cho hay:

- Bà chủ xin ông cảm phiền cho vì bà còn bận dùng cơm và đang có

khách mời bận suốt buổi chiều.

Tôi bảo bằng một giọng đầy uy quyền khiến cho cô gái giúp việc phải

ngán:

- Cô nói với bà chủ của cô tôi sẽ trở lại nửa giờ sau. Bà phải nhín cho tôi

một chút thì giờ mới được.

Tôi trở ra và ngồi vào xe, gần như đối diện với cổng chính. Chừng mười

lăm phút sau, một chiếc 404 màu trắng ngừng lại ở cách xe tôi một khoảng
ngắn. Suzanne Ternant bước xuống và đi bấm chuông. Simone Batz đã gọi
bà này đến cứu viện: sự việc bà này đến nhanh như thế này không thể chỉ là
một sự ngẫu nhiên.

Tôi đợi đúng thời gian đã định và lại gõ cửa một lần thứ hai. Không nói

một tiếng, cô gái giúp việc dẫn tôi vào một phòng khách. Tôi đứng một
mình nơi đây trong mấy phút và thoáng nghe những tiếng đàn bà nói
chuyện thì thầm không rõ xuyên qua một cánh cửa. Trong căn phòng lộng
lẫy, các thứ đồ đạc rõ thật xuất xứ từ thời Louis XV, cho thấy vợ chồng
Batz ở vào giới nào, theo đúng ý của chủ nhà.

Simone Batz và Suzanne Ternant cùng bước vào. Không thèm chỉ cho tôi

một chiếc ghế, bà chủ nhà hỏi tôi:

- Ông cần việc gì?

- Trước hết tôi xin cám ơn bà Ternant đã mách giùm tôi ông thầy mằn là

một người rất giỏi khoa sửa gân bị trật.

Bà này liền chế riễu đáp:

- Nhờ vậy ông mới mau tiếp tục lại hoạt động của ông ở Foncourt?

- Chính vì thế tôi lại càng nhớ ơn bà nhiều hơn nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.