KẺ GÂY HẤN - Trang 128

- Bà lầm to khi nói đến gia đình danh giá. Phải chứng minh rõ mới được

và chuyện đó sẽ không dễ dàng đâu.

Simone Batz vội vàng xen lời:

- Xin ông nói nhỏ bớt cho. Tôi đang có khách bên cạnh.

- Tôi không cần biết.

Suzanne Ternant cũng quên lời kêu gọi bình tĩnh của bà bạn, lớn tiếng

ngắt lời tôi:

- Tôi cấm ông không được nói bóng gió về danh dự của gia đình Valonne

cũng như gia đình Ternant.

Tôi bật ra một tràng cười như đang ở trên sân khấu và giận dữ trả lời:

- Bà cần phải tỏ ra khiêm nhường hơn. Và thận trọng nữa. Bà cũng có

thể rơi xuống từ trên cao chứ... từ trên tột đỉnh kiêu hãnh của bà... xuống
tận nơi mạt lưu xã hội là nơi mà ban nãy bà muốn cho tôi xuống... khi bà
được biết rằng gã kịch sĩ quèn thất nghiệp cũng ở cùng một gia đình với
bà... rằng y chính là con trai của Pierre Valonne!

Bầu không khí đột ngột im lặng. Hai người đàn bà cùng nhìn tôi, sửng

sốt. Simone Batz tái xanh mặt. Suzane Ternant kềm chế cảm xúc giỏi hơn
và trấn tĩnh trước. Bà ta thấy câu chuyện của tôi không được mạch lạc: tại
sao tôi lại đi bêu xấu như thế này nếu tôi chỉ muốn gặp Pierre Valonne? Bà
ta không chối rằng ông này đã có một thời gian giao du với má tôi, nhưng
bà ta nhất quyết không chịu tin rằng tôi có thể là con của ông này. Lời kết
luận mà bà ta ném vào mặt tôi còn ác hơn cả một tô át xít:

- Tự tạo cho mình một người cha thì thật là quá dễ, rồi lẽ tất nhiên lựa

chọn người thật giàu để cho, nếu âm mưu thành công, mình sẽ có một
tương lai bảo đảm. Ông là một kẻ đáng khinh.

Simone Batz cố ngăn cản không cho bà bạn nói. Phải chăng đó là vì mấy

người khách của bà ta hay chỉ vì bà ta đã đọc được cơn tức giận đang báo
hiệu sắp bùng nổ trên mặt tôi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.