KẺ GÂY HẤN - Trang 198

- Cậu hoàn toàn lạc đề.

Tôi lớn tiếng:

- Chính ông đã tự lột mặt nạ. Lúc ông nghe nói ba tôi sắp sửa tục huyền,

tôi đã trông thấy ông thay đổi sắc mặt. Ông vừa đoán ra nguyên nhân của
án mạng. Tự nãy giờ, ông đã biết tên kẻ sát nhân. Nhưng, đồng thời, ông
cũng hiểu rằng ông đã bắt được một cơ hội làm tiền ngon lành nhất trong
đời. Ông chỉ cần che chở cho thủ phạm bằng cách giữ im lặng. Ông tin
tưởng tương lai của ông sẽ được bảo đảm và thấy trước tôi sẽ vào ngồi tù
hoặc bước lên đoạn đầu đài. Montbertaut, tôi đã hạ được ông rồi. Ông làm
sao mạnh hơn tôi được.

Như ban nãy, cụ Antoine Valonne lại tàn nhẫn xen lời:

- Chuyện đó có thật không?

Montbertaut kêu lên:

- Không có một điểm nào đúng! Thưa cụ Valonne, tôi xin thề với cụ. Đó

chỉ là những lời láo khoét. Cậu này chỉ muốn che giấu sự thực. Sự thật rất
đơn giản: Chính cậu ấy đã gây ra nội vụ. Thế nào cậu ta cũng thuyết phục
cho cụ phải tin... Cậu này vốn là một kịch sĩ nhà nghề mà. Lúc này cậu ta
đang mở cờ trong bụng.

Cũng như ban nãy, Montbertaut lại cố lật ngược tình thế. Tôi đã khá đủ

quả quyết để không còn hoảng hốt nữa, nhưng sự kích thích cao độ của tôi
không cho phép tôi hành động lưng chừng, tôi nghĩ rằng chỉ còn nước dùng
bạo lực để bắt ép ông ta phải khai hết sự thật. Tôi lấy quyết định dùng
đường lối này. Đoán cần phải có một món khí giới, tôi liền nhớ đến mấy
con dao sẵn trong tủ kiếng đã mở sẵn.

Tôi lại bảo Montbertaut:

- Ông cứ nói nữa đi. Ở sát đây, có một bằng chứng về những lời tôi vừa

xác nhận, ông đợi tôi một lát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.