KẺ GÂY HẤN - Trang 37

Mấy phút sau, chúng tôi bước vào trong một quán rượu khá vắng vẻ và

kín đáo.

Tôi cúi mình chào nàng trước khi ngồi xuống,

- Tôi xin tự giới thiệu: Pierre Charmoy, kịch sĩ.

Nàng cười nói:

- Chắc ông đã biết tôi là ai?

- Nhưng tôi chưa được biết tên riêng của bà.

- Anne-Marie; Dấu hiệu đặc biệt: Hiếu kỳ.

- Xin bà miễn tìm lời biện hộ về sự việc bà đã sốt sắng nhận lời mời của

tôi.

Nàng đáp ngay:

- Còn ông, ông chớ nên nghĩ rằng sự sốt sắng của tôi phát xuất từ một

nguyên do lãng mạn. Thật tình giữa lúc tôi muốn được nói chuyện với ông
ở một nơi không có ai để ý thì ông lại đáp ứng đúng nguyện vọng của tôi.
Sự hiện diện của ông ở Foncourt khiến cho tôi thắc mắc, cũng như tất cả
mọi người ở nơi đây. Tôi có cảm tưởng tôi sẽ có thể biết được lý do về
hành động của ông, một cách dễ dàng hơn những người khác. Không hiểu
cảm tưởng của tôi đúng hay sai?

- Căn cứ vào sắc đẹp của bà? Mình hãy thử xem sao.

Nói đoạn, tôi tỏ lời tán tỉnh nàng một hồi, kể cả những lời hơi khinh bạc.

Nàng phản đối:

- Ông Charmoy, xin ông nên nhớ tới thực tại thì hơn. Trước hết, tôi là

một người đàn bà đã có chồng. Hơn nữa, tôi đã bốn mươi tuổi, còn ông
thì... bao nhiêu rồi nhỉ?

- Hai mươi sáu.

- Như vậy ông phải xem tôi như một bậc đàn chị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.