KẺ GÂY HẤN - Trang 44

- Má làm sao hiểu được lòng con? Con đã cố tránh không nhắc nhở tới

người cha đó, người mà con đã tưởng là thật, có lẽ chính vì thận trọng, vì
ngại ngùng chứ đâu phải thờ ơ. Dù sao, bây giờ, con muốn biết mọi chi tiết.

- Đó là một dĩ vãng chỉ dính dáng đến má...

Tôi lại trở nên bực tức.

- Chứ không dính dáng tôi con? Kết quả của cái dĩ vãng đó không phải là

con đây hay sao? Má nên kể hết sự thật cho con nghe. Một người cha bị
mất tích trong chiến cuộc mà không sao tìm thấy một mảnh vụn nào để
đem chôn dưới một nấm mồ, điều đó đáng được giữ kính cẩn và im lặng.
Hơn nữa má đã đương đầu với cảnh ngộ một cách đầy tiết liệt. Má đâu cần
phải hy sinh quá nhiều. Má lại còn nói ba con định kết hôn với má vào kỳ
nghỉ phép sắp tới! Và con đã tin tưởng... Nhưng một người cha hãy còn
sống sờ sờ, sống sung túc giữa đống bạc vàng đầy nhóc tung tóe khắp nơi
thì chính là một đề tài đáng đem ra bàn luận thật nhiều mới phải. Con xin
im lặng để nghe má nói đây.

Má tôi tựa gáy lên lưng chiếc ghế bành và khởi sự nói. Giọng nói của bà

lúc đầu hơi khó nghe, nhưng mỗi lúc một rõ dần.

- Hồi đó má đang học năm cuối cùng ở Trường Quốc Gia Âm Nhạc. Má

đã gặp Pierre Valonne trong một buổi hòa nhạc. Pierre học ở Trung Tâm
Kỹ Thuật, mới hai mươi hai tuổi, còn má thì hai mươi. Cả hai người đều
say mê nhau. Má đã tình nguyện làm người tình của Pierre không hề tính
toán xa gần. Cả hai đều sống trong hạnh phúc như những cặp thanh niên
thiếu nữ đang ở lứa tuổi đôi mươi và bắt đầu tìm hiểu cuộc đời. Con thừa
hiểu đó là chuyện thường tình. Cũng như con với Sylvie bây giờ vậy.

Tôi nóng nảy hỏi:

- Con hiểu rồi! Nhưng sau đó?

- Ngày má biết mình đã có thai, má vô cùng hoảng sợ. Cả Pierre cũng

thế. Má lại không muốn làm theo lời Pierre khuyên nhủ. Pierre có tiền,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.