KẺ GÂY HẤN - Trang 65

hiểu ngay những gì được dành riêng cho mình khi trông thấy tôi đi trở lại
về phía ông ta. Ông ta đưa tay về phía trước để tỏ vẻ phản đối.

- Tôi đã làm đúng theo lời cậu muốn. Như vậy còn chưa đủ hay sao?

Tôi mỉm cười, lắc đầu:

- Đủ sao được, Montbertaut, Tôi còn đấm vỡ mặt ông ra.

Hai gò má của ông ta lại hóp vào và ông ta lắp bắp:

- Cậu càng lúc càng đi quá, cậu nên biết…

Tôi bật cười và vì thế làm cú đấm đầu tiên của tôi trễ mất mấy giây. Ông

ta lãnh trúng ngay bao tử, mặc dầu đã cố tránh né. Ông ta cúi người xuống
và tôi lại dựng đứng ông ta lên bằng một cú đấm móc vào cằm.

Mãi đến cú thứ tư, một phát vào bụng kế tiếp một phát vào mặt, ông ta

mới ngã quị xuống nền nhà làm vang một tiếng thịch. Ông ta không kêu la,
chỉ rên rỉ trong cổ họng, ngay cả bà vợ ở ngoài cũng không hay biết gì.

Lúc bước qua hành lang, tôi lớn tiếng:

- Bà hãy lấy khăn ướt vào cho ông ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.