KẺ GÂY HẤN - Trang 79

Ông ta bảo tôi ngồi xuống và sau khi liếc xem qua mắt cá của tôi ông ta

quả quyết cho hay ngày mai tôi có thể chạy bộ như lúc bình thường, ông ta
xoa nắn một cách chớp nhoáng nhưng rất đau đớn, rồi nói:

- Bây giờ ông hãy đứng dậy và đặt bàn chân xuống.

Tôi vẫn còn cảm thấy đau nhức, nhưng đã có thể bước. Tôi lắng nghe lời

căn dặn của ông ta để làm tiêu vết bầm và hỏi ông ta:

- Ông với các bác sĩ trong vùng có thân mật với nhau không?

Ông ta đáp ngay:

- Một số đồng nghiệp giới thiệu khách hàng cho tôi. Một số khác thì vẫn

để tôi yên thân… nhất là viên bác sĩ ở Foncourt. Phải nhìn nhận ông này rất
tốt và không có tâm tính như những người khác.

Tôi gật đầu:

- Tôi đã nghe nói về ông ấy, và tôi lại quen biết cả bà vợ.

Ông ta nheo mắt một cách tinh quái,

- Chà, người đâu mà đa dâm quá! Anh chồng đáng thương Fontan đã

điêu đứng với chị vợ này. Nếu ông ta dộng được bà ấy một vài trận đòn thì
mới mong nguôi giận được.

- Lạ thật! Thế mà ở Foncourt tôi không nghe người ta nói bóng gió xa

gần gì về vụ đó.

Ông ta lớn tiếng:

- Dĩ nhiên. Thiên hạ đâu có dại gì tâm sự với người lạ. Nhất là chuyện lại

dính dáng tôi ông chủ của họ.

- Ông chủ nào?

- Valonne con. Ông này chính là người đã từng dăng dện với Anne-

Marie.

Tôi không khỏi đau lòng khi được biết khám phá mới lạ đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.