KẺ GÂY HẤN - Trang 80

Vị bưu tín viên về hưu, tức ông thầy mằn, nói tiếp:

- Pierre Valonne chuyên môn chạy theo tán tỉnh đàn bà đẹp, nhưng

thường thường ông ta không dám hẹn hò với ai ở gần đây, tối thiểu cũng
tận Nancy.

Tôi cảm thấy cực kỳ thích thú, mặc dầu nỗi khó chịu đè nặng lên lòng

tôi. Bỗng nhiên cùng một lúc tôi hiểu rõ nguyên do sự thận trọng của vợ
chồng Dammard và những lời nói úp mở của bà vợ viên bác sĩ. Tôi cũng
khám phá ra vì sao không có ai nhận thấy những nét giống nhau giữa tôi và
những người trong gia đình Valonne, mà Anne-Marie Fontan lại thấy rõ: tôi
đã bị lật mặt nạ bởi một nhân tình của ba tôi.

Dèm pha Foncourt là một cái thú đặc biệt của ông thầy mằn nên tôi

không cần phải khích lệ cho ông ta nói.

- Chuyện đó xảy ra trước ngày ông ấy góa vợ?

- Dĩ nhiên, ông ta mới bắt đầu góa vợ từ năm ngoái nhưng đã phải buồn

khổ từ hai chục năm nay. Phải nói rằng ông ta đã cưới một bà vợ không hề
biết mở miệng cười đùa: Jeanne Ternant, cô em gái của Paul. Luôn luôn
bệnh hoạn, không thể sinh con và ngoài ra, tính tình lại y hệt ông anh, Ông
biết ông này chứ?

Tôi trả lời:

- Không. Chỉ có bà vợ ông ta.

- Cái bà Suzanne cũng có tính da dâm mặc dầu bề ngoài có vẻ gắt gỏng.

Nhưng chắc hẳn bà ta chỉ đành thao thức với một ông chồng như vậy. Một
con người tồi tệ, trưởng thành giữa bọn ngụy quân tử, khinh rẻ tất cả mọi
người, tính tình hẹp hòi, hay sinh sự, đúng là một tên bủn xỉn vô địch. Thế
mà, cô em gái lại giống hệt ông anh. Pierre Valonne đã hiểu ngay và đành
phải đi tìm cách tiêu khiển chỗ khác.

- Ông cụ chịu như thế hay sao? Nghe nói ông cụ khó tính lắm mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.