KẺ GIẾT NGƯỜI ĐỘI LỐT - Trang 105

11

Đúng tám giờ rưỡi Mason ghé vào văn phòng ‘Hãng thám tử Drake’, nằm
ngay trên tầng có văn phòng Mason.

“Paul có trong không?” ông hỏi cô gái ngồi cạnh tổng đài.
“Trong đó,” cô kia đáp, “và đang chờ ông, ông Mason ạ.”
“Tốt,” Mason nói, “hãy bảo anh ấy ghé qua văn phòng tôi. Tôi có cuộc

hẹn vào chín giờ, và Della phải đến đấy kịp vào tám rưõi.”

Mason về đến văn phòng của mình và trông thấy là Della đã chờ ông.
“Chào Della. Đợi tôi lâu chưa?”
“Chừng mươi phút.”
“Hôm qua với cô là một ngày khá nặng nề.”
“Với tôi ư? Chính anh bị một ngày nặng nề, anh mới là người chơi trốn

tìm với lũ đười ươi chứ. Đêm anh không bị những cơn ác mộng đày đọa
chứ?”

Mason cười mát, “Tôi không bị ác mộng đày đọa, nhưng tôi không thể

thiếp đi nổi. Vẫn có gì đó khác lạ trong lũ đười ươi… có gì đó để nghiền
ngẫm, khi nó nhìn ta và bắt đầu tự đấm vào ngực.”

“Paul Drake đến rồi chứ?”
“Phải. Lúc đi ngang, tôi đã ghé vào văn phòng anh ấy. Rồi xem, chúng ta

sẽ có thể đào được tin về kẻ giết người hay không? Tốt làm sao nếu đưa
được tin còn nóng sốt cho trung uý Tregg, rồi lúc ấy chúng ta xem ông ta sẽ
làm gì.”

Della gọi vào Cục cảnh sát và được biết rằng trung uý Tregg không có ở

đó.

“Thử gọi cho trung sĩ Holcomb xem,” Mason nói.
“Anh quá rõ là lão ấy hận anh thế nào rồi kia mà,” Della cảnh báo.
“Có gì đáng sợ đâu,” Mason đáp, “chúng ta chỉ nghe Holcomb nói gì

thôi. Tôi cần thông tin.”

Một phút sau Della gật đầu. Mason cầm lấy ống nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.