KẺ GIẾT NGƯỜI ĐỘI LỐT - Trang 116

“Về nhà tôi.”
“Sao ông ta biết số điện thoại của bà?”
“Điều đó tôi không rõ.”
“Ông ta nói gì với bà?”
“Rằng muốn gặp tôi.”
“Ông ta có nói lí do muốn gặp không?”
“Ông ta muốn tự mình xin lỗi vì sự bất công ông ta gây ra đối với tôi.

Ông ta muốn báo với tôi một điều rất quan trọng.”

“Ông Etna biết về cuộc trò chuyện ấy không?”
“Không. Ông Addicts bảo tôi đừng nói với ai về điều đó và đến nhà ông

ta vào sáu giờ chiều.”

“Vào sáu giờ?”
“Vâng. Ông ta nói rằng ông còn mấy cuộc gặp gỡ quan trọng và trước

sáu giờ ông ta bận, còn sau đó ông ta có cuộc hẹn vào sáu giờ bốn mươi
lăm. Vậy nên tôi phải đến đó chính xác vào sáu giờ.”

“Và bà đến vào đúng sáu giờ?”
“Vâng.”
“Bà đi vào nhà như thế nào?”
“Tôi qua cánh cửa trên Rouz street, 546.”
“Nó mở sẵn à?”
“Không, bị đóng.”
“Thế bà làm sao vào được?”
“Tôi có chìa khoá của mình.”
“Bà muốn nói rằng suốt cả thời gian ấy chìa khoá vẫn ở chỗ bà?”
“Tôi vốn có chìa khoá cho riêng mình, và không ai đòi hỏi tôi trả lại nó.”
“Addicts biết về điều đó?”
“Ông ta hỏi tôi có chìa khoá hay không, và tôi đáp rằng có. Ông ta nói

điều đó là tốt, và bảo tôi đi thẳng qua cửa sau và vào văn phòng ông ta trên
tầng hai. Mà thực ra, có gì trong đó ghê gớm đâu, ngài Mason? Tôi đã làm
thế hàng trăm lần, khi phục vụ ở đấy.”

“Lúc đó bà đang phục vụ ở đấy,” Mason nói. “Đó hoàn toàn là việc khác

hẳn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.