KẺ GIẾT NGƯỜI ĐỘI LỐT - Trang 124

“Tôi sẽ lộn cổ xuống ngay tại đây, nếu tôi biết.”
“Anh nghĩ, bà ta sẽ kể với cảnh sát cũng chính điều đã kể với chúng ta

chứ?”

“Tôi hi vọng không,” Mason nói.
Vị luật sư đi lại cạnh cửa sổ và đứng cau có nhìn ra đường phố sôi động.
Bất ngờ ông quay người lại.
“Della,” ông nói, “thường thì, đôi khi ta trở nên quá đa nghi không?”
“Anh có ý nói gì?”
“Bà Kempton kể với chúng ta câu chuyện có vẻ siêu tự nhiên và kì quái,

và vì lí do đó chúng ta đã không tiếp thu nó một cách nghiêm túc.”

“Anh có ý rằng, có thể bà đã kể sự thật?”
“Còn một phương án nữa.”
“Thế nào?”
“Chúng ta hãy cùng nhìn mọi thứ từ góc độ thế này,” Mason nói. “Giả sử,

cô cần giết Benjamin Addicts, và cô muốn để mọi thứ trông có vẻ là ai đó
đã làm chuyện này, còn cái bóng ngờ vực cũng không rơi vào cô.”

“Nào?” cô hỏi.
“Lúc đó,” Mason nói, “chắc cô sẽ mời Jozephine Kempton đến nhà. Hẳn

cô sẽ làm để cho không một tòa án nào tin vào chuyện bà ta kể. Sau đó cô
đi và giết Benjamin Addicts và có thể hoàn toàn tin chắc rằng Jozephine
Kempton sẽ bị tuyên án có tội.”

“Chúa ơi, nhưng làm sao để bà ta kể ra mọi chuyện này?” Della hỏi.
“Hãy đánh giá toàn bộ câu chuyện một lần nữa,” Mason nói, “hãy đánh

giá một cách tỉnh táo, từ quan điểm một nhà phân tích. Có thể xác định thế
nào với điều bà Kempton đã kể?”

“Đó là sự điên rồ!” Della kêu lên không nghĩ ngợi, “điều đó giống như…

cơn ác mộng nào đó.”

“Thế đấy,” Mason nói, “đó chính là ác mộng.”
“Anh định nói gì vậy, sếp?”
“Nào ta phân tích các sự kiện có liên quan đến vụ việc. Addicts thuê mọi

người cố tác động đến lũ thú bằng thôi miên.”

“Và sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.