KẺ GIẾT NGƯỜI ĐỘI LỐT - Trang 140

“Tôi chưa nhận được những điện tin như thế. Tôi nhận một bức điện

trong đó có chỉ dẫn đăng kí bản di chúc để được phê chuẩn chính thức và
đại diện cho các quyền lợi của ông ấy.”

“Ông sẽ nhận được điện tín như thế,” Mason nói, “và trong trường hợp,

nếu ông không nhận được nó, thì như luật sư lo toan bảo vệ quyền lợi của
thân chủ mình, ông sẽ lưu ý ông ta đến mục đó của bộ luật và giải thích với
ông ta rằng nếu bà Kempton bị xử vì tội giết người, thì ông ta lãi được số
tiền năm mươi nghìn đôla. Theo một số cân nhắc, có lẽ thân chủ của chúng
tôi mong kìm được sự đề xuất những đòi hỏi như thế. Ông sẽ giải thích với
ông ta rằng ông ta có quyền sử dụng sự kiện đó chứ?”

“Thế ông sẽ làm gì, nếu như ông ở vào địa vị tôi?” Hardvic hỏi.
“Tất nhiên, tôi sẽ giải thích với ông ta,” Mason nói. “Còn bây giờ thì tôi

xin hỏi ông một câu. Ông sẽ xử sự thế nào, nếu như ông là luật sư đại diện
cho Jozephine Kempton và một tay luật sư nào đó khác rõ ràng có lợi trong
việc xử bà ta vì tội giết Benjamin Addicts, muốn hỏi bà ấy trực tiếp để xem
có tìm ra nguyên cố thuận lợi treo lên cổ bà thêm một vụ án mạng nữa
không?”

“Tôi tin chắc chắn lẽ phải trong các lí lẽ của mình,” Hardvic nói, “còn

ông không biết được chính điều gì có lợi cho bà ta, nhưng tôi sẽ cho bà ta
những lời khuyên phù hợp với điều đó.”

“Hoặc đặt hết các con bài lên bàn,” Mason đòi hỏi, “hoặc ông biến đi với

quỷ.”

“Ông cứ ngang ngạnh, hoàn toàn không cần thiết,” Hardvic nói lạnh

lùng. “Tôi thì tôi không đến với quỷ đâu, nhưng còn thân chủ của ông sẽ đi
gặp quỷ sứ dưới Diêm Phủ, khá chóng đấy.”

Và ông ta bước ra khỏi phòng với vẻ kiêu hãnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.