KẺ GIẾT NGƯỜI ĐỘI LỐT - Trang 142

Della sang văn phòng riêng của Mason.
“Mệt không, Della?”
“Không quá. Còn anh thế nào?”
Mason mỉm cười. “Tôi ngồi đọc nhật kí thôi. Đầu tôi quay cuồng vì

chúng. Cô còn sức làm việc một lát nữa không?”

“Còn. Thế cần làm gì?”
“Chúng ta phải vắt ra tất cả những gì có thể từ các nhật kí này của Helen

Cadmus.”

“Chúng ta đã làm việc đó rồi mà.”
“Hoàn toàn chưa. Chúng ta mới đọc các dòng. Còn giờ đây ta phải xem

điều gì được viết giữa các dòng.”

Phía ngoài cửa phòng tiếp khách có tiếng gõ to và kiên quyết.
“Tôi ngó xem ai ngoài kia nhé?” Della hỏi.
Mason lắc đầu, “Không cần, Della ạ. Đã đủ với chúng ta mọi vụ khẩn cấp

và việc siêu khẩn rồi.”

Cô ngồi xuống vị trí thư kí của mình. Mason đi lại bên, và ngồi ghé lên

mép bàn, chạm vào tay cô.

“Tuyệt làm sao là có cô ở cạnh tôi,” ông nói.
“Tuyệt làm sao được ở bên anh,” cô đáp với nụ cười.
Tiếng đập vào cửa ngoài chuyển thành sầm sầm không dứt.
“Ai cứ cố lọt vào phòng khách của chúng ta thế,” Mason nói, “giống như

anh ta tin chắc rằng ở đây có ai đó, Della ạ. Đó là tiếng gõ kiên nhẫn, thậm
chí là lì lợm. Tốt nhất hãy xem ai ngoài ấy vậy.”

Della vội ra phòng tiếp khách mở cửa. Mason nghe thấy cô trao đổi với

ai đó mấy lời, sau đó quay lại với số báo buổi chiều mới tinh. Trên tờ báo
ghi: ‘Gửi ông Mason. Sydney Hardvic kính chào ông. Tôi muốn thuyết
phục ông rằng tôi biết cách hành động nhanh’.

Della ngồi xuống bàn của mình. Mason cúi xuống phía trên vai cô trong

khi cô trải báo ra bàn. Một dòng tít to tướng ngay trên cùng trang báo:

«CẢNH SÁT ÁM CHỈ VỀ KHẢ NĂNG CỦA VỤ ÁN MẠNG THỨ

HAI.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.