KẺ GIẾT NGƯỜI ĐỘI LỐT - Trang 197

“Sau khi tôi đã kiểm tra và xác định được dấu ngón tay, séc được đặt trở

lại dưới đệm ghế sau, ở chỗ nó được phát hiện thấy.”

“Gì xảy ra tiếp theo?”
“Sau đó bị cáo được thả khỏi chỗ tạm giam.”
“Bao giờ?”
“Đó là khoảng tám giờ sáng, sáng thứ năm.”
“Và ông đã ở đâu?”
“Với năm nhân chứng khác chúng tôi nấp trên ban công, từ đó có thể

quan sát được điều gì diễn ra.”

“Và gì đã diễn ra?”
“Theo yêu cầu của bị can, bà ta đã…”
Etna kêu lên, “Tôi phản đối, nhân chứng cho lời khai dựa vào tin đồn.”
Mason khẽ giật mép áo vét của Etna, ra hiệu cho ông ta ngồi xuống.
“Chúng tôi sẽ không bới lông tìm vết những điều tủn mủn đâu, thưa tòa,”

Mason can thiệp, “theo như tôi hiểu, vấn đề chỉ nói rằng bị can đã đề nghị
thả bà ra chỗ đậu xe của Cục cảnh sát, từ đấy ông Etna có thể đón bà.
Chúng tôi không định cản trở tòa nhận được những lời khai nhân chứng cần
thiết.”

Chánh án Mandy gật đầu khích lệ.
Etna chậm chạp ngồi xuống.
Mason thì thầm vào tai ông ta, “Đó là quả bom họ chuẩn bị dành cho

chúng ta. Họ cho rằng điều đó sẽ bẻ gãy toàn bộ sự bào chữa. Cần cho bên
cáo trạng hiểu rằng toàn bộ câu chuyện ấy chẳng đáng giá một xu. Nếu điều
đó không gây cho chúng ta ấn tượng gì cả, họ sẽ bắt đầu lo lắng, cho rằng
chúng ta có đòn đánh trả nào đó, và họ buộc phải mở ra hết các át chủ bài
của mình. Đó là điều duy nhất mà chúng ta cần từ buổi sơ thẩm này,bắt họ
thòi ra hết những gì họ có, để họ không dự trữ món quà bất ngờ nào cho
chúng ta khi sự thể ra tới tòa bồi thẩm.”

“Hãy tiếp đi,” Hamilton Berger nói với nhân chứng.
“Ngay khi vừa cho rằng chỉ còn lại một mình, bà ta xem xét tất cả các xe

cảnh sát tại bãi để tìm ra chiếc đã đưa bà ta về Cục cảnh sát. Trên mỗi xe có
biển số của nó, và bà ta tìm chiếc xe số bảy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.