KẺ GIẾT NGƯỜI ĐỘI LỐT - Trang 200

Nhân chứng nhìn qua Hamilton Berger và nói, “Lúc ấy tôi đã không nghĩ

về điều đó.”

“Thế bây giờ ông có thể nghĩ về điều đó chứ, đúng không?”
“Vâng, thưa ngài.”
“Ông, dĩ nhiên, đã nghiên cứu luật pháp về trật tự tiến hành khám xét,

trước khi được phong làm cảnh sát trưởng, chính xác chứ?”

“Vâng, thưa ngài.”
“Và ông hiểu việc ông làm là phạm pháp?”
“Nếu ngài muốn diễn đạt như thế, thì vâng.”
“Tôi muốn diễn đạt chính như thế,” Mason nói. “Tôi đã xong. Tôi không

có thêm câu hỏi với nhân chứng này nữa.”

Nhân chứng tiếp theo là người phục vụ vườn bách thú, khai rằng ông

được gọi đến Stounhenge; ông ta đến đó trong đêm có vụ án mạng và phát
hiện ra ba con đười ươi đang tung hoành tự do; rằng trước đó ông ta đã mấy
lần đến Stounhenge liên quan với các thí nghiệm của Benjamin Addicts với
lũ đười ươi; ông quen nhiều con và hiểu tính cách hành vi của đười ươi;
dưới sự chỉ đạo của ông ta, lũ đười ươi đã bị dồn vào cũi; sau đó ông ta đã
xem xét lũ đười ươi nhằm phát hiện tia bọt máu, và không phát hiện ra.

“Bên bào chữa có thể đặt câu hỏi,” Berger nói.
“Ông ý chỉ gì khi nói về tia bọt máu?”
“Tôi có ý nói rằng bộ lông của chúng được xem xét kĩ với mục đích làm

rõ có những giọt máu trên đó hay không.”

“Điều đó được làm có mục đích gì?”
“Điều đó được làm theo đòi hỏi của ngài biện lí khu.”
“Để tiết kiệm thời gian,” Hamilton Berger nói, “tôi muốn tuyên bố với

tòa và bên bào chữa rằng, nhân chứng tiếp theo của tôi, nhà bệnh lí học, đã
xác định được tính chất các vết thương gây ra cho Benjamin Addicts, tia
máu nhất định là phải phọt ra ngay từ vết thương đầu tiên đâm vào cổ, vết
đâm là tử thương, và bất cứ ai gây ra vết thương ấy, hắn ta phải bị máu bắn
đầy vào người.”

“Hiểu rồi,” Mason gật đầu, “hãy tiếp đi.”
“Tôi đã xong,” Berger nói, “có thể tiếp tục hỏi cung chéo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.