Hershy ngập ngừng, sau đó thốt ra, “Không, ngài Mason ạ. Thoạt đầu tôi
cũng đã nghĩ vậy. Nhưng sau đó tôi đi đến kết luận rằng ở đây sự thể có
khác.”
“Khác gì? “
“Tôi nghĩ, ông Addicts có thời đã lấy vợ. Tôi cho rằng bà vợ ông còn
sống và họ chưa li hôn. Sự thể là ở chỗ, theo luật bang chúng ta, toàn bộ tài
sản khổng lồ ông Addicts kiếm ra, có thể bị tuyên bố là tài sản chung, nếu
người đàn bà vẫn là vợ hợp pháp. Ông ấy không muốn điều đó, bằng cách
điều hành công việc của mình sao cho trong các tài liệu xác định số lãi suất
là tương đối nhỏ. Tức trong trường hợp nào đó ông ấy có thể bác bỏ mức độ
sở hữu chung, khác với sở hữu riêng của ông ấy. “
“Tôi đã xong,” Mason nói.
“Nhân chứng tiếp theo của chúng tôi, Natan Fallon,” Berger nói.
Natan Fallon tuyên thệ, nhưng thấy rõ ngay rằng, khác với Hershy, Fallon
không có tình cảm gì ngoài cảm giác phật lòng đối với ông chủ quá cố của
mình.
“Ông đã ở đâu vào đêm có vụ án mạng?”
“Ở Las Vegas.”
“Ông làm gì ở đấy?”
“Làm thủ thuật với các tài khoản ngân hàng để ông Addicts có thể xuyên
tạc quyết toán và đánh lừa thuế vụ.”
“Ông rõ đến chân tơ kẽ tóc rằng ông ta làm điều đó với mục đích đánh
lừa thuế vụ ư?”
Nhân chứng chần chừ.
“Không phải thế sao?”
“Không, thưa ngài.”
“Như vậy, điều ông nói chỉ là giả thiết?”
“Khi người ta bắt đầu làm ảo thuật với các tài khoản ngân hàng, như ông
ta đã làm, chắc chắn có nguyên cớ cho nó chứ.”
“Hoàn toàn hợp lí,” Hamilton Berger nói. “Như thế, nếu ông làm điều ấy,
thì ông làm nó với mục đích lừa dối thuế vụ, thành thử, xuất phát từ đó ông
cho rằng Benjamin Addicts cũng hành động từ những động cơ tương tự?”