KẺ GIẾT NGƯỜI ĐỘI LỐT - Trang 47

5

Ôtô của Mason đi qua cánh cổng sắt lớn. Gã vệ sĩ đứng sẵn sàng, ngó nhìn
với vẻ nghi ngờ. Chiếc xe vừa qua các cột đá, cánh cổng đồ sộ nặng nề
quay trên trục và sập lại với tiếng ken két, chốt sắt kêu loảng xoảng.

Mason tăng ga.
“Ôi chao là công việc,” Della nói.
“Hơi nhiều bận rộn đối với một buổi tối,” Mason đồng tình.
“Thế bây giờ chúng ta sẽ làm gì?”
“Bây giờ chúng ta còn phải làm một số việc quan trọng,” Mason đáp.

“Và trước tiên - cần thử liên lạc với James Etna. Chúng ta hi vọng là ông ấy
chưa đi ngủ. Đâu đây phải có hiệu thuốc với trạm điện thoại. Khoảng sau
nửa dặm nữa, như tôi còn nhớ.”

Mason tăng tốc.
“Anh có chú ý đến một cái mùi ngột ngạt đặc trưng trong ngôi nhà ấy

không?” Della hỏi. “Nó gợi nhớ gì đó… Tôi không thể nhớ chính là gì…”

“Hương vị vườn thú,” Mason giải thích. “Đó là các súc vật bị nhốt trong

cũi.”

“Cho đến giờ tôi vẫn nổi da gà. Vì mùi đó,” cô nói với tiếng cười.
“Chỉ riêng cái vẻ của ngôi nhà này, kiến đã bò khắp sống lưng rồi,”

Mason mỉa mai. “Tôi thực muốn biết nhiều thêm về Benjamin Addicts,
nhưng rốt cục thì điều đó chẳng liên quan gì đến chúng ta, Della ạ. Chúng ta
sẽ trợ giúp tốt lành cho James Etna, và thế là quá đủ với chúng ta rồi.”

Ông đánh tay lái về phía hiệu thuốc. Della quay số điện thoại nhà của

James Etna, nói chuyện một phút, sau đó gật đầu với Mason và báo, “Mọi
chuyện ổn cả, họ còn chưa ngủ. Tôi nói chuyện với vợ ông ta. Ông ấy vừa
từ văn phòng về.” Nghe lời đáp trong máy, cô nói: “Ông Etna ạ, đây là thư
kí của ông Mason. Xin ông đợi cho một giây”

Cô đứng lên nhường chỗ cho Mason. Ông thu xếp trong buồng điện thoại

cho thuận tiện hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.