KẺ GIẾT NGƯỜI ĐỘI LỐT - Trang 58

“Không. Chúng tôi định lấy lên tàu mấy người nữa ở Catalina, nhưng khi

rời bến trên tàu chỉ có thủy thủ đoàn, Helen và tôi.”

“Bà trông thấy Helen lần cuối vào lúc nào?”
“Vào ngày… xin đợi cho một chút… tôi không nhìn thấy cô ấy. Trên

đường đi đến đó, ông Addicts quyết định sửa chữa gì đó trong thư hoặc hợp
đồng, hay là gì ấy, ông đã đưa cho cô ta, khi chúng tôi vừa lên tàu, ông ta đi
thẳng đến ngăn buồng cô ấy. Ông đọc chính tả cho cô trong vòng… tôi
không biết chính xác… chừng nửa giờ.

“Sao bà biết là ông ta đọc chính tả gì đó?”
“Tôi nghe thấy giọng ông ta. Buồng Helen nằm sát cạnh buồng tôi.

Chúng được nối liền bằng phòng tắm. Tôi nhớ lại, khi tôi đi rửa mặt, và
nghe tiếng ông Addicts đọc. Rõ ràng, ông ta không tin vào ghi chép tốc kí,
mà đọc thẳng trên máy chữ, bởi vì tôi nghe ông đọc, còn Helen gõ máy chữ.

“Gì xảy ra sau đó?”
“Ở đấy có cảng và vũng tàu bên ngoài. Chúng tôi rời đi, nhưng trên biển

sóng lớn khủng khiếp, và ông Addicts ra lệnh chờ ở vũng tàu ngoài, cho
đến khi gió lặng và biển yên lại. Nhưng nó không chịu yên cho. Ông
Addicts gọi cho bạn bè ông tại Catalina. Những người kia không thể chờ
thêm. Con tàu buồm của ông Addicts là con tàu biển lớn mà trên đó có thể
tiến hành thậm chí cả một cuộc chu du vòng quanh thế giới, vậy nên ông ấy
vẫn quyết định ra khơi và đi với tốc độ trung bình.”

“Ông ta đọc bao lâu?”
“Tôi cho rằng cho đến lúc độ lắc lư của tàu còn cho phép Helen đánh

máy. Điều đó thật khủng khiếp.”

“Bà có nghe ông ta đọc sau khi tàu đã ở ngoài khơi không?”
“Ồ, có.”
“Và việc đó tiếp diễn lâu không?”
“Tôi không thể nói với ngài. Tôi là một thủy thủ không ra gì. Tôi bỏ đi

ngủ.”

“Ngủ ư?” Mason hỏi lại.
“Vâng. Tôi có những viên thuốc mà tôi thường uống khi sóng lắc mạnh,

và chúng giúp rất tốt, nhưng do đó mà rất buồn ngủ… Tôi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.