KẺ GIẾT NGƯỜI ĐỘI LỐT - Trang 59

“Bà không ăn bữa tối hôm ấy?”
“Ăn tối ư? Trời ơi, tất nhiên là không rồi! Tôi cảm thấy mình rất tồi tệ,

nhưng sau khi thuốc tác động, tôi đi ngủ, và còn nghĩ rằng sẽ tỉnh giấc trước
nửa đêm. Thời tiết vẫn tồi tệ như cũ. Tôi uống thêm một viên và thiếp đi, và
áng chừng… chính xác tôi không thể nói… khoảng bảy hoặc tám giờ sáng
tỉnh dậy và thấy rằng mặt biển bình lặng. Vào thời điểm ấy chúng tôi đã ở
gần đảo.”

“Và cái gì sau đó?”
“Ngay sau đó chính là lúc chúng tôi phát hiện ra rằng Helen biến mất.

Ông Addicts đi xuống ngăn của cô ấy và… tôi cho rằng, những gì còn lại
thì ngài đã biết rồi. Giường cô ấy còn chưa trải ra.”

“Sóng có thể vô tình cuốn cô ấy khỏi thành tàu không?” Mason hỏi.
“Vâng, tất nhiên, có thể.”
“Có khả năng cô ấy đi lên boong tàu không?”
“Cô ấy có thể… Nhưng bão lớn và khi chúng tôi chưa neo tại chỗ, sóng

lắc dữ lắm. Tôi thì ở phía dưới, trong ngăn của mình, nhưng sau đó các thủy
thủ đã kể lại với tôi. Tôi nghĩ rằng sóng quất lên boong tàu. Trong eo biển
nói chung là sóng mạnh.”

“Được rồi,” Mason nói, “à, Helen viết nhật kí. Bà biết về điều đó

không?”

“Biết.”
“Vậy thì,” Mason nói, “tôi có bốn quyển nhật kí. Quyển thứ năm bị mất.

Helen đã phải bắt đầu nó chừng hai tuần trước khi biến mất. Tức quyển thứ
tư kết thúc chính xác vào hai tuần trước cái chết của Helen. Bà cho là thế
nào, cô ấy có thể bỏ viết nhật kí không?”

“Không, tôi tuyệt đối tin chắc là cô ấy không bỏ viết. Cô ấy có một cái

túi, và cô thường mang nhật kí theo người. Tôi nhớ, đã có lần tôi định
khuyên cô ấy tỉnh trí lại.”

“Nhưng tại sao? Có gì xấu trong việc cô ấy viết nhật kí?”
“Không, chả có gì như thế cả, nếu con người đơn thuần chỉ ghi lại ngắn

gọn họ từng ở đâu, đã làm gì hoặc gì đó dưới dạng như thế. Nhưng Helen
say nhật kí của mình đến nỗi cô ấy phí cho nó hàng nhiều giờ liền. Nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.