KẺ GIẾT NGƯỜI ĐỘI LỐT - Trang 64

“Ngài muốn nói rằng cô ấy thu xếp được chỗ làm nhờ gã?”
“Phải.”
“Trời ơi, dĩ nhiên là không rồi. Cô ấy căm thù NatanFallon.”
“Thế bà có thái độ thế nào với ông ta?”
“Tôi cho rằng không nên thù hận ai cả.”
“Và bà không thích ông ta?”
“Dĩ nhiên, không.”
“Fallon có theo đuổi…”
“Gã có cố theo đuổi cô ấy không ư? Tất nhiên là có. Thoạt đầu gã dính

lấy cô, cho đến khi cô ấy đặt gã vào đúng chỗ bằng cách quyết liệt nhất. Gã
là một trong số những kẻ lượn lờ xung quanh ta, cố vô tình chạm vào ta,
chạm khuỷu tay, áp vào cho gần hơn. Thoạt đầu gã sẽ đụng vào tay ta, sau
đó sẽ vỗ lên vai, còn sau nữa sẽ tóm lấy đầu gối. Lúc thuận lợi gã sẽ lập tức
ôm lấy ta ngay. Tay gã không biết sự bình yên. Gã thô bỉ… thế nào ấy. Đôi
khi muốn nhổ vào mặt gã.”

“Biết sao được, tôi cho rằng từ bà tôi đã biết được tất cả những gì tôi

muốn,” Mason nói, “bà đã làm tôi chú ý hết sức khi kể về cuốn nhật kí bị
mất.”

“Điều đó cũng làm tôi rất kinh ngạc. Cô ấy chắc hẳn không thể nhảy ra

khỏi thành tàu với nó.”

“Thế còn gì đáng kinh ngạc nữa không?”
“Còn.”
“Chính là gì?”
“Cái tài liệu quan trọng mà cô ấy đánh máy cho ông Addicts. Điều đó

làm tôi rất kinh ngạc, và tôi thường ngẫm nghĩ: Đã có chuyện gì xảy ra với
nó?”

“Bà có ý nói gì?”
“Nó không có trong buồng của Helen, và tôi không nghĩ là Addicts đã

cầm theo người khi rời khỏi đó. Theo tôi, cô ấy còn phải đánh máy lại nó
cho kịp vào sáng hôm sau. Họ dừng công việc khi bão biển mạnh lên.”

“Thôi được, ta cứ giả sử rằng cái chết của cô ấy không phải là chuyện tự

tử và đó không phải là trường hợp bất hạnh,” Mason nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.