KẺ GIẾT NGƯỜI ĐỘI LỐT - Trang 77

mắt ti hí dữ tợn giễu cợt và cái mồm đỏ rộng hoác của nó với hai hàm răng
nhe ra ghê tởm.

“Này, bà lão,” Mason thốt ra, “ta thực không biết ngươi đơn thuần định

đùa giỡn với ta và dọa một chút hay ngươi thực sự muốn tóm lấy ta và xé
nát ra từng mảnh, nhưng ta sẽ không liều mạng kiểm tra điều đó đâu.”

Con đười ươi tiếp tục đấm vào ngực.
Trong chiếc cũi tiếp theo có con vật mà theo Mason, giống như hắc tinh

tinh, tiếp nữa là các cũi với những loài khỉ nhỏ nào đó, còn sau rốt là hai cũi
trống với cửa mở rộng.

Trong đầu Mason nảy sinh một linh cảm không lành, những con vật

khổng lồ thoát khỏi cũi hoàn toàn chưa lâu và đã lọt vào dinh thự qua chính
cái cửa ở cuối hành lang mà như Mason nhận thấy, không bị đóng và đang
chầm chậm hé ra.

Ông liếc nhìn đồng hồ. Đã qua hơn một phút từ thời điểm ông để Della

lại ngoài phố. Mason đẩy cánh cửa. Như ông dự đoán, nó dẫn thẳng vào tòa
nhà chính với những tấm thảm dày trên sàn. Đèn chùm pha lê trên trần rủ
xuống, và cầu thang cuốn dẫn lên tầng hai.

Mason đi chậm lại, ngẫm nghĩ có nên quay lại hay không.
“Ê!” ông hét lên.
Thậm chí chính ông cũng cảm thấy giọng mình không đủ tự tin.
Bất thần từ tầng hai vọng lại tiếng rầm rầm khủng khiếp, cả một loạt cú

đập dội nhanh không thể mô tả và có cảm giác, làm rung chuyển cả nhà.

“Bà Kempton, mọi chuyện ổn chứ?” Mason kêu to.
Tiếng sầm sầm lặng đi.
“Bà Kempton!” ông lại gọi. “Này bà Kempton!”
Tiếng sầm sầm lặp lại với sức mạnh trước đó, nhưng lần này giống như là

gần hơn, cạnh chính cầu thang.

Mason lao lên cầu thang, nhảy hai bậc một. Cầu thang dẫn vào hành lang

trên. Nhìn kĩ đến cuối hành lang, Mason trông thấy nguồn gốc của sự ầm ĩ.
Con đười ươi lớn đang treo mình, quặp cánh tay trái dài vào phía trên cánh
cửa mở. Hai chân và tay còn lại đánh điên cuồng xuống nền tiền sảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.