KẺ GIẾT NGƯỜI ĐƯỢC GIẢI GONCOURT - Trang 146

Thận trọng bước trên cái phố nhỏ rải đá dăm Joseph rón rén đi dọc

mấy ngôi nhà. Anh nín thở ghé sát tai vào cánh cửa khô nẻ.

Đúng thế, ông giáo đang ở trong nhà. Joseph nghe thấy những tiếng

lạo xạo, tiếng bước chân khe khẽ.

Recceque đi từ tử, gắng để khỏi chạm phải đồ đạc gì.

Lúc đâu ông ta vào bếp, sau đó tiếng chân trở nên khẽ hơn. Ông ta đã

vào phòng ngủ. Ông ta tìm gì nhỉ? Biết đâu từ phòng ngủ ông ta ra phố
luôn thì sao? Để đề phòng, Joseph lùi xa cửa ra vào và nấp sau cửa sổ bếp,

Lại có tiếng xào xạc vọng đến tai anh. Rõ là ông giáo đã cảm thấy yên

tâm hơn trong hành động của mình. Ông ta cho rằng chỉ có một mình ông
ta ở đó, không một ai chứng kiến. Có tiếng ghế kẽo kẹt. Chắc là Recceque
đã vô tình va phải nó.

Recccque ra khỏi phòng ngủ và dừng lại ở hành lang. Một vệt sáng

bỗng lọt ra khỏi cánh cửa ra vào. Joseph đoán rằng ông giáo đang dùng đèn
bấm lục lọi trong nhà.

"Người buôn sách cũ đã giẩu một cái gì đó? Hay là một vật gì do kẻ

giết người bỏ quên hoặc đánh rơi?"

Nhưng ông giáo đã lọt vào nhà bằng cách nào? Tất nhiên là phải có

chìa khóa rồi. Nói một cách khác là ông ta có chìa khóa nhà trong tay.
Đúng thực đây là loại khóa cửa hoàn toàn thông thường nhưng dù sao cũng
phải mất thời gian lựa chìa và nói chung phải chuẩn bị cho cuộc đột nhập
thế nào để không ai biết.

Tiểng bước chân trở nên rõ hơn. Bây giờ ông giáo đang xem xét quầy

sách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.