KẺ GIẾT NGƯỜI ĐƯỢC GIẢI GONCOURT - Trang 149

- Rất sẵn lòng tin giáo sư, - Joseph mỉm cười - nhưng tôi cần phải báo

trước cho giáo sư rằng nếu tiếp tục câu chuyện của chúng ta ở đây chúng ta
sẽ mạo hiểm gây sự chú ý... Và lúc đó thì tôi không thể bảo đảm rằng...

- Ông nói đúng, chúng ta ra khỏi đây thôi. - Recceque nói bằng một

giọng như đang nằm trong quan tài khiến Joseph phải cảm thấy tức cười dù
là họ đang ở trong hoàn cảnh không bình thường như thế này.

Ông giáo tắt đèn pin, rút từ trong túi ra một chiếc chìa khóa to tướng

và đi về phía cửa. Joseph tắt đèn. Họ đi ra ngoài.

Cơn gió bắc ngày càng trở nên dữ tợn. Nó thổi dọc theo phố và đã vào

căn nhà nhỏ của người buôn sách cũ.

- Chiếc chìa khóa này là của Gustave Muet. Vâng, vâng thưa ông. Tôi

đã đánh cắp nó. Đánh cắp từ lâu lắm rồi. Muet không hay biết gì cả. Ông ta
vốn là một kẻ cả tin. Đúng thật là tôi đã đánh cắp chiếc chìa khóa này. Với
quan điểm đạo đức đã được chấp nhận thì lỗi lầm của tôi ở chỗ tôi đã mò
vào một ngôi nhà không phải của tôi vào ban đêm. Tôi hiểu rằng mọi tang
chứng chống lại tôi. Tôi chấp nhận.

Ông giáo dừng lại ở giữa phố.

- Nhưng còn Khoa học, thưa ông, - Ông ta nói và giơ tay về phía trước

- nhưng còn Nghệ thuật, phải chăng Khoa học và Nghệ thuật không cao
hơn những hoàn cảnh hay những thỏa thuận nào đó?

Chàng phóng viên nhìn dán mắt vào người đối thoại của mình với vẻ

tò mò. Họ đi tiếp.

- Tôi sẽ kể cho ông nghe tất cả sự thật - Recceque nói tiếp - Sự thật rất

đơn giản. Kẻ sống trong cái ổ này là một người không bình thường. Ông ta
có học vấn cao. Nhưng một nỗi bất hạnh đã giáng xuống đầu gia đình ông
ta. Và ông ta đã đi nốt đường đời của mình trong cái quầy hàng cỏn con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.