KẺ GIẾT NGƯỜI ĐƯỢC GIẢI GONCOURT - Trang 19

Raymond. Bỗng nhiên có ai đó tiến cử một tay Doubois nào đó. Các quý
ngài thành viên của Hội đồng giám khảo đã trao đổi ý kiến, tranh luận. Nói
tóm lại, "Sự im lặng của Harpocrate" là một trong những sự kiện văn học
vang dội nhất của thế kỷ này. Phong thái rất đặc biệt, một bầu không khí
khác thường, những quan sát tâm lý không ngờ... Tóm lại có đầy đủ mọi
dấu hiệu của thiên tài. Và thế là vấn đề cần được giải quyết là trao giải
thưởng cho Vollar hay Armande Raymond hay cho một tác phẩm hơn hẳn
không thể chối cãi nào khác nữa. Hội đồng giám khảo dao động, tính toán
thế này thế kia, tranh luận. Không ai biết Doubois thiên tài, cái hiện tượng
đột biến bí ẩn ấy. Và rồi cái nút rối đã được tháo gỡ. Người ta quyết định
trao giải thưởng cho Doubois, thế nhưng... Doubois không thấy xuất hiện.
Người ta đi tìm Doubois theo địa chỉ mà anh ta đẩ viết trên phong bì. Ở đó
chả có Doubois nào hết. Và cho đến giờ Hội đồng giảm khảo đang trong
cơn tuyệt vọng hoàn toàn.

- Hoàn toàn đúng như vậy! Ờ, thế ý kiến của anh ra sao?

Joseph khoát tay.

- Tôi có thể có ý kiến gì được nhỉ? Doubois đã giành được giải thưởng

Goncourt cho mình. Doubois ở đâu nhỉ? Doubois ấy là ai? Tôi chẳng biẽt gì
hơn anh cả. Rồi bỗng nhiên hóa ra đó là một trò đùa độc địa... Bởi vì mọi
chuyện đều có thể xảy ra...

- Ồ, không! Khó có chuyện ai đó trong số các nhà văn của chúng ta

viết một tác phẩm thiên tài mà lại quyết định giấu tên. Không, chuyện đó
được loại trừ!

- Ai mà biết được? Đúng là rất hiếm nhưng vẫn có thể gặp những kẻ

khiêm tốn trong số các nhà văn.

Mắt Joseph bừng lên. Vẻ mệt mỏi như biến đâu mất. Bary thân thiện

vỗ lưng anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.