KẾ HOẠCH HỦ NỮ: BẺ THẲNG THÀNH CONG - Trang 105

“Thằng lưu manh trời đánh thánh đâm kia! Mày có mắt hay

không vậy! Bắt cóc ai không bắt cóc, lại bắt con quỷ nghèo kiết
xác như Chu Tiểu Bạch! Cướp tiền không tiền, cướp sắc không
sắc!”

Giữa tràng chửi như súng liên thanh, mãi Mặc Duy Chính mới nói

được một câu: “Tôi... là Mặc Duy Chính.”

Đến lúc Mặc Duy Chính đưa Tiểu Bạch về đến cửa nhà mình, từ

đống hỗn loạn mà rút tỉa dần dần, suy đi tính lại mới hay mẹ Chu
Tiểu Bạch cho hắn là cướp, nhờ Cố Nhã kêu gọi “kẻ bắt cóc” tìm lại
lý trí mà thả Tiểu Bạch. Không ngờ Mặc Duy Chính mãi mới có thể hỏi
được địa chỉ nhà Tiểu Bạch thì lại nhận được đáp án cực kỳ ngoài dự
đoán, chỉ nghe giọng của Cố Nhã cực kỳ ngây thơ: “Gì cơ? Địa chỉ...
Nó bình thường vô công rồi nghề thì tới ngủ nhờ, nhưng cụ thể ở
đâu thì tôi cũng không biết.”

“Vậy nhà bố mẹ cô ấy?” Mặc Duy Chính hỏi.

“A...” Cố Nhã đáp. “Ở thành phố T.”

Thành phố T... Khóe miệng Mặc Duy Chính giật giật. Tuy từ đây

tới đó không có gì trở ngại, nhưng giờ đã gần nửa đêm, lái xe đến
đó cũng phải mất hơn hai tiếng. Mặc Duy Chính dứt khoát nói: “Tôi
đưa cô ta tới chỗ cô vậy.”

“Không được!” Cố Nhã kiên quyết đáp. “Hôm nay là ngày đặc

biệt của tôi và Tiểu Hòa, tên kia không thể tới quấy rối.”

Nghe xong, Mặc Duy Chính, mặt đỏ ửng, ho khan một tiếng:

“Ừm...”

“Không thì anh cứ đưa nó đến khách sạn cũng được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.