KẺ ÍCH KỶ LÃNG MẠN - Trang 103

lục này (sự nhanh nhẹn, tính hiệu quả và công nghệ) và loại bỏ mọi thứ còn
lại (tính dễ mua chuộc, từ ngữ vay mượn của tiếng Anh và Roch Voisine).

***

Thứ Ba.

Tôi uống vài ly porto ở Sofa (451 phố Rachel West), quanh tôi là những

phụ nữ trẻ trung có nguy cơ bị cúm ở rốn. Ngoài kia trời lạnh cắt da cắt thịt
vậy mà các cô nàng này không chịu từ chối đám áo phông ngắn cũn cỡn.
Một lúc nữa, khi thiếp đi trong phòng suite của mình ở khách sạn Nữ hoàng
Elizabeth, hẳn tôi sẽ mơ thấy những cái rốn hắt xì hơi (Tôi sẽ cố phanh lại
trên bãi cỏ nhà Maurice G. Dantec: hàm lượng chất dưỡng thần THC quá ư
cao.)

***

Thứ Tư.

Ở đây các cô nàng phụ trách châm thuốc cho khách đươc gọi là “chim gõ

kiến”. Lúc nào cũng vẫn là nỗi đau ấy: nhìn trực diện cái đẹp mà cái đẹp ấy
lại chẳng thèm nhìn mình. Tiếc sao, đám tuyết kia không tan chảy. Cách tốt
nhất để thoát khỏi một cô gái đẹp là ngủ với cô nàng. Người Québec có lý:
các cô nàng phụ trách châm thuốc cho khách gõ vào mặt chúng ta; vấn đề là
ta lại phát điên lên vì cái sự gõ vào mặt mang tên ham muốn

[20]

ấy.

[20] Tác giả ám chỉ đến ‘A Streetcar Named Desire’ (Chuyến tàu mang tên dục vọng), một vở

kịch của Tennessee Williams được công diễn lần đầu năm 1947 đem lại giải Pulitzer cho ông.

Jules Renard, người trong cuốn Nhật ký của mình nói mọi thứ về mọi

thứ, đã tìm được một cách diễn đạt rất hay để miêu tả những trái tim dễ
rung động như trái tim tôi. Ngày 31 tháng Năm năm 1892, ông viết: “Một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.