KẺ ÍCH KỶ LÃNG MẠN - Trang 181

Tạp chí Văn học dũng cảm mang nhan đề “Ngợi ca sự buồn chán”. Trong
đó tôi tìm được cái này, trích từ Ngược lại của Huysmans: “Dù anh định
làm gì đi nữa, một nỗi buồn chán mênh mông vẫn bóp nghẹt anh. Anh lại
thấy mình trên đường, vỡ mộng, cô đơn, rũ rượi đến cùng cực.” Tôi từng sợ
sẽ không bao giờ yêu được nữa; hiện tại tôi lại sợ sẽ yêu tới hết đời. Một cô
gái mà tôi thậm chí còn chưa hôn!

***

Thứ Tư.

Françoise không trả lời đống tin nhắn trữ tình của tôi. Để thay đổi không

khí, tôi bắt tàu đến gặp Ludo ở Formentera. Ở đó có môn thể thao mới:
đánh rắm trong hộp đêm. Không bị thấy cũng không bị nhận ra nhờ tiếng
nhạc house đinh tai nhức óc, trò chơi này được tiến hành như sau: lại gần
một cô em có gương mặt xinh xắn – một cô người mẫu ngây thơ quyến rũ
mặc áo hai dây chẳng hạn – rồi quay mông về phía nàng và thả một phát
trống vào giữa mặt nàng trước khi vừa chuồn đi vừa cười rúc rích. Cái môn
thể thao này có vẻ hơi giống việc phục thù, thực sự chẳng có gì mà vui cả.
Nhưng ta đang ở Baléares chứ đâu phải ở Collège le France

[3]

!

[3] Trường học mở tại Paris, nơi các giáo sư nổi tiếng giảng bài cho công chúng nghe.

***

Thứ Năm.

Quay về Ibiza.

Giá như cuộc sống có thể giống đêm hôm qua ở hộp đêm Đặc Quyền…

Dạ hội “Phục Sinh” thật xứng với tên gọi của nó… Ngược lại, cũng phải
liều lắm mới dám gọi hộp đêm lớn nhất thế giới là “Đặc Quyền” (Fabrice

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.