KẺ ÍCH KỶ LÃNG MẠN - Trang 287

Trăng tròn giữa lúc ban ngày, dựng trên mũi tên của tòa tháp truyền hình,

giữa bầu trời mênh mông lạnh giá ở Riga.

Tôi chỉ yêu châu Âu mới mẻ. Thật lạ lùng làm sao khi gặp gỡ những

người tự hào vì mình là người châu Âu.

Bảo tàng Rodin.

Một bữa tối ở Nga nơi ai đó hỏi: “Rốt cuộc thì ai thanh toán hóa đơn? Ai

sẽ trả tiền nhỉ” và vị lãnh sự say mèm trả lời: “Nước Pháp.”

Tất cả những Chén Thánh đó tiếp thêm cho tôi lòng dũng cảm.

***

Thứ Hai.

Như một gã ngốc, tôi đến lễ khai trương Nirvana Lounge (đại lộ

Matignon) sớm những hai ngày và gặp đúng Claude Challe mắt dính đầy
thạch cao; những công nhân mặc quần áo bảo hộ lao động đục thủng mấy
bức tường nhà xí; đống ghế quay ngược chất trên bàn; tóm lại, đó không
phải lễ hội thế kỷ. May thay chủ nhà tỏ ra thương hại tôi và đưa tôi đi thăm
hộp đêm dưới lòng đất: một nơi tuyệt đẹp mang phong cách hậu những năm
1970, được nhồi nệm chần như nhà của Lenny Kravitz, với các thiết bị
chỉnh âm gắn trên tường và một cái đĩa vinyl khổng lồ dùng làm sàn nhảy.
Những chiếc ghế bành tròn xoe đặt quanh sàn nom giống như trong các tạp
chí nội thất Phần Lan. Thứ ánh sáng dịu nhẹ lan tỏa khiến người ta chỉ
muốn nhảy vào đống gối dựa rồi nôn mửa lên mấy cô người mẫu phê thuốc.
Như Kẻ Hủy Diệt, tôi rời nơi ấy và tự hứa: “I’ll be back

[12]

.” (Thực tế thì tôi

chưa bao giờ quay lại đó cả.)

[12] Tiếng Anh trong nguyên bản, nghĩa là “Tôi sẽ trở lại”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.