KẺ ÍCH KỶ LÃNG MẠN - Trang 354

Thứ Năm.

“Chào buổi tối mọi thứ dưới hạ giới” ư? Nghĩ đến đây tôi lại nảy ra một

ý nho nhỏ. Tôi nghĩ rằng Larbaud giả vờ bệnh tật. Thực ra, ông chẳng thấy
có gì khác hay ho để nói. Ông từng viết nên những vần thơ đẹp nhất, những
cuốn tiểu thuyết tuyệt diệu nhất về các phụ nữ trẻ, về Rome, về tình yêu và
giới tỷ phú, ông từng đi du lịch, từng mệt mỏi, nên ông ngồi lại nhà mà thôi.
Ông không nói năng lẩn thẩn chút nào: rất đơn giản, “Chào buổi tối mọi thứ
dưới hạ giới” có vẻ như là câu nói tối hậu của ông, câu nói tóm lược tất cả,
sự sống, cái chết, vẻ đẹp của thế giới, chim chóc, hoa lá rừng cây, lỗ đít,
tiền bạc, sự trôi chảy của thời gian, vui sướng và đau khổ, và rồi một ngày
nào đó bạn sẽ bị tước mất tất cả. Tôi thấy hành trình của Valery Larbaud
giống như hành trình của một nhà văn hoàn hảo: phải viết vô vàn trang giấy
suốt đời mình để tìm ra được một câu duy nhất, và đúng ngày tìm ra được
câu ấy, không bao giờ phải phát ngôn bất kỳ câu nào khác nữa (cũng như
Nicholson trong phim Shining). Do vậy, “Chào buổi tối mọi thứ dưới hạ
giới” không phải câu nói trong tuần: đó là câu nói của một đời người.

***

Thứ Bảy.

Các cô phục vụ quán càng ngày càng trở nên ngon mắt hơn: điều đó đang

trở thành vấn đề khó mà quản lý nổi. Một tối nọ, chúng tôi dùng bữa với
các đồng nghiệp và cánh phụ nữ ngồi cùng bàn với chúng tôi tỏ thái độ
không ưa gái xa hoa. Xin lỗi: họ tỏ thái độ không ưa nữ phục vụ, nhưng bạn
đã tự sửa được rồi đấy thôi. Đúng lúc gọi món, tôi rất muốn yêu cầu cô
nàng phục vụ mấy thứ không có trên thực đơn: một bú mút, hai phóng tinh,
một cà phê và xin cho hóa đơn xin cảm ơn trước hẹn gặp lại rất hân hạnh
được phục vụ dĩ nhiên là sẵn sàng phục vụ rồi không vấn đề gì hết. Ôi, giá
mà trong đời thực tôi cũng can đảm như trong nhật ký...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.