KẺ ÍCH KỶ LÃNG MẠN - Trang 355

***

Chủ nhật.

Thái độ nghiêm khắc của các nhà phê bình đối với công việc của tôi chắc

chắn có thể được lý giải bằng việc người ta không muốn tặng quà cho một
đứa trẻ hư hỏng.

***

Thứ Hai.

Đêm không ngủ, cảnh tượng kinh hoàng, chia cắt vĩnh viễn... Lần này,

Françoise bỏ đi thực sự, tôi đã mất nàng. Tôi bị hủy hoại. Nàng phải lòng
một cô gái chúng tôi cùng nhau tán tỉnh. Họ bí mật gặp nhau hàng tháng
trời nay rồi và muốn ở cùng nhau. Thế mà tôi lại đi nghi ngờ Ludo chứ!
Nàng nói với tôi bằng vẻ lạnh lùng kinh hoàng, như thể tôi đã thuộc về dĩ
vãng. “Em chối từ anh cùng tất cả các gã thuộc giới tính của anh.” Suốt
đêm, tôi tìm cách làm nàng đổi ý, tìm cách hoãn binh, tìm một cơ may khác.
Nàng xin lỗi tôi qua điện thoại, qua tin nhắn rồi qua Internet, nhưng không
phải trực diện. Nàng trở nên xa lạ với tôi. Tôi cảm thấy khó thở. Liệu chúng
tôi có thể đi lướt qua nhau suốt năm nay không? Như thể chúng tôi sống
trong hai thế giới song song? Có hai thời khắc mà khi đó các tình nhân
nghẹt thở: lúc họ yêu và lúc họ không còn yêu nữa.

***

Thứ Ba.

Trong một thế giới khuyến khích việc các cá nhân cho mình là trung tâm

như thể đó là phẩm hạnh chính yếu, thì hẳn nhiên đồng tính phải là chuẩn
mực của tương lai. Và lúc ấy, tình dục khác giới mới là thứ đi ngược tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.