KẺ ÍCH KỶ LÃNG MẠN - Trang 46

Chẳng hạn: một gã nôn mửa trong đám cưới người tình cũ (nhất là khi gã
ngờ rằng nàng kết hôn để chọc tức Ludo, anh bạn thân cũng đã kết hôn của
gã).

Thế là tôi nghĩ tới Claire. Người Mỹ thường nói “nice to meet you

[6]

Tôi thì hẳn là phải nói “sad to leave you

[7]

”.

[6] Tiếng Anh trong nguyên bản: “rất vui được gặp em”.

[7] Tiếng Anh trong nguyên bản: “thật buồn vì phải rời xa em.”

***

Thứ Bảy.

Mọi lời tỏ tình của tôi đều được phát ra hoặc quá sớm hoặc quá muộn.

Bởi tôi chỉ nói “anh yêu em” để quyến rũ hoặc trấn an.

***

Chủ nhật.

Tôi chấm dứt với Jeanne. Hôm cưới nàng, nàng rỉ tai tôi lời giả dối ngọt

ngào này, lời giả dối đẹp đẽ và tàn bạo một cách ngây thơ: “Thật tiếc vì em
lại hạnh phúc như vậy... với anh, hẳn em sẽ bất hạnh lắm.” Tôi đứng chết
lặng. Chúa ơi, tôi thật hèn hạ, nhu nhược, thấp kém. Tôi chán ngấy khi là
chính mình rồi. Tôi xin cá yêu đương là chuyện bất khả. Nếu thắng, tôi sẽ
chẳng được gì. Nếu thua, tôi sẽ mất tất. Một ngày nào đó, một người chú
giải sách cổ sẽ viết một cuốn sách về “Vụ cược của Dufresne”. Đó sẽ là
cuốn tiểu luận có số lượng in hạn chế.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.