KẺ LÃNG DU - Trang 104

CHƯƠNG 6

MỘT CUỘC CÃI LỘN NƠI HẬU TRƯỜNG

N

hững ngày vừa qua, biết bao lo lắng và náo động khác biệt xảy ra đã

khiến chúng tôi quên không lưu ý rằng tháng Ba đang tới và gió bắt đầu dịu
bớt. Ngày thứ ba sau khi xảy ra vụ trộm vừa kể, buổi sáng ra sân, tôi chợt
thấy là đã sang Xuân. Một luồng gió mát lành như nước ấm chảy trôi trên
đầu tường; cơn mưa đêm nhè nhẹ làm đẫm ướt những chùm lá thược dược;
đất đã xới ở ngoài vườn thoảng lên một vị nồng nồng; tôi còn nghe thấy có
con chim đang tập hót trong lùm cây bên cửa sổ...

Ngay giờ ra chơi thứ nhất, Meaulnes đã bàn với tôi nên lập tức dò thử

lộ trình mà chàng học trò Bohemian đã chỉ. Tôi cố hết sức khuyên
Meaulnes nên đợi gặp anh bạn nọ đã, và để trời thật hoàn toàn đẹp trở lại,
hãy chờ hoa đào ở Sainte-Agathe nở rộ đã. Tựa lưng vào bức tường thấp
nơi ngõ hẹp, hai tay đút túi, đầu để trần, chúng tôi trò chuyện trong cơn gió
lúc thì làm cho cả hai rét run, lúc lại phả từng luồng ấm nóng làm khơi dậy
trong tim cả hai niềm háo hức sâu kín. Chao ơi! Hai anh em, hai người bạn,
hay là hai lữ khách, cũng đều tin tưởng biết bao rằng hạnh phúc đã gần kề,
chỉ cần lên đường là đạt được!...

Mười hai giờ rưỡi trưa, trong bữa ăn, mọi người nghe có tiếng trống

dồn ở Công viên Ngã Tư. Trong nháy mắt tất cả đều chạy tới bục để chân ở
cổng sắt nhỏ, tay cầm khăn ăn... Đó là Ganache đi loan báo tối hôm nay,
hồi tám giờ, “vì trời đẹp”, sẽ có một buổi đại trình diễn ở Quảng trường
Nhà Thờ. Để phòng trời mưa, đã có dựng sẵn lều. Tiếp theo là lời thông
báo chương trình dài những màn biểu diễn đã theo gió bay đi nhưng chúng
tôi cũng mơ hồ nghe thấy những “hoạt cảnh... bài ca... vũ điệu trên lưng
ngựa... ”
được xướng lên trong những tiếng trống điểm nhịp dập dồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.